“Anh nói đây là tác phẩm làm từ máu lợn nhưng bây giờ chúng tôi xét nghiệm ra là máu người, anh có giải thích gì về điều này không?” Hạ Thần Phong nhìn tài liệu về Phương Phong mới được mang đến.
Trước đây tên của anh ta không phải Phương Phong mà là Phương Tuấn Kiệt. Anh ta xuất thân từ gia đình khá giàu có, bố mẹ đều làm nghệ thuật, sau này hai người chết do tai nạn hàng không và được bồi thường một khoản tiền lớn. Sau này nữa, khi tranh vẽ của mình bắt đầu nổi tiếng thì Phương Tuấn Kiệt liền đổi tên thành Phương Phong và trở thành một họa sĩ có chút danh tiếng. Lại thêm dáng vẻ không tồi nên anh ta rất được các phương tiện truyền thông ưu ái.
Nhưng quả thực Phương Phong là một họa sĩ chất lượng cao, bình thường cứ hơn một năm anh ta sẽ tổ chức một buổi triển lãm tranh. Đây đã là buổi triển lãm tranh lần thứ ba của anh ta rồi. Sơ yếu lý lịch của anh ta rất phong phú, nhưng bây giờ Hạ Thần Phong lại có chút nghi ngờ.
Phương Phong nhìn hai người, “Đó chắc chắn là máu lợn…”
“Tranh là do anh vẽ, máu người với máu lợn anh cũng không phân biệt rõ được sao?” Hạ Thần Phong đóng tài liệu lại nhìn Phương Phong không rõ là đang có biểu cảm gì, “Phong cách vẽ của anh từ khi mới ra mắt cho đến khi thành danh lại đến bây giờ, mỗi một lần đều có thay đổi rất lớn… dường như không tìm được dáng vẻ trước đây của anh… Phòng làm việc của anh cũng nói với bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuu-cua-luc-hao/1775366/chuong-143.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.