Sau khi nhận đượcđiện thoại của Lục Tử Minh, biết được Cốc Thư Tuyết suýt nữa sảy thai,bà Lục bắt đầu vội vàng chuẩn bị, vừa than thở với ông Lục: “ Sớm biếtnhư thế sẽ không cho Tiểu Tuyết nó đi, tôi đã nói sao mấy ngày nay mắtphải tôi cứ nháy liên tục, thế là đã có chuyện, nhất định đừng có làmmất cháu đích tôn bảo bối của tôi mới được!”
Ông Lục nghe xongcũng rất hối hận: “Bà nói xem, Tiểu Tuyết có bầu còn đi theo chúng nólàm cái gì, Lục Tử Minh cũng đúng là, đã lớn tuổi thế rồi, còn khôngchăm sóc tốt một bà bầu, thật là làm người ta lo lắng.”
Lục TửKhanh và Trương Bác Tùng thương lượng xong, chào tạm biệt ông bà Lục:“Ba, mẹ, bọn con cho hai đứa bé về nhà trước đã, cũng chưa biết phải đimấy ngày, con phải sắp xếp chuyện trong nhà chút đã, còn phải thu dọn đồ đạc.”
“ Được rồi, ngày mai đi xe gì?” Ông Lục hỏi sắp xếp lịch trình.
“ Con lát nữa về nhà thông báo cho giúp việc ngày mai đi làm, Bác Tùng ởnhà chăm sóc hai đứa bé, con với mẹ ngày mai đi tàu hỏa đi.” Lục TửKhanh trả lời đơn giản.
“Được rồi. Sáng mai mẹ con mình gặp nhau ở đâu?” Bà Lục hỏi ý kiến Lục Tử Khanh.
“Lát nữa con đi lấy vé tàu, mẹ cứ thu dọn đồ đạc đi. Sáng mai Bác Tùng đưacon qua đây, đón mẹ cùng đi ra ga.” Lục Tử Khanh sắp xếp gọn gàng đâu ra đấy.
“Được rồi, thế sáng mai các con qua đây ăn sáng, ăn xong chúng ta cùng đi.”
“Vậy cũng được.” Lục Tử Khanh nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485743/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.