Đi ra khỏi phòng bệnh số 2, nụ cười trên miệng bác sĩ Phương còn chưa mất đi. Lại ngẩng đầu nhìn Lục Tử Minh ở phòng bệnh số 3, nụ cười trên gương mặt bác sĩ Phương biến mất. Anh đi qua dừng lại, đẩy cửa vào phòng bệnh, trán Lục Tử Minh đã được băng bó xong xuôi, đang ngồi cạnh Cốc Thư Tuyết bóc hoa quả.
Bác sĩ Phương hoàn toàn không có ấn tượng tốt với Lục Tử Minh. Lục Tử Minh lại làm ra hành động này với hai người phụ nữ làm anh hết sức khinh thường. Nhưng mà làm thầy thuốc, dù vợ hay bồ của hắn cũng đều là bệnh nhân, anh đương nhiên không thể bất công, bác sĩ Phương nhíu mày, hỏi Cốc Thư Tuyết: “Cô có khỏe không? Bụng còn đau không?”
“Khỏe hơn nhiều rồi ạ. Thi thoảng cũng hơi đau đau.” Cốc Thư Tuyết nhẹ nhàng trả lời.
“Bụng có chút đau là chuyện bình thường. Cô phải chú ý nghỉ ngơi. Hiện nay tuy là thai nhi bình thường, nhưng nếu không cẩn thận vẫn có thể sinh non, đừng không chú ý.” Bác sĩ Phương dù vẻ mặt lạnh nhạt, nhưng vẫn là người thầy thuốc có tâm, vẫn thật quan tâm Cốc Thư Tuyết.
Bác sĩ Phương lại hướng tới phía Lục Tử Minh: “Anh chú ý chăm sóc cô ấy. Ăn uống vệ sinh tất cả ở trên giường, cố gắng đừng xuống giường.”
Lục Tử Minh vội vàng bày tỏ thái độ: “Bác sĩ Phương yên tâm, tôi sẽ cố gắng chăm sóc cô ấy.”
“Tôi rất yên tâm, anh sẽ chăm sóc tốt cho cô ấy!” Bác sĩ Phương lời nói có kim.
Lục Tử Minh giả vờ không để ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485741/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.