Trương Bác Tùng còn chưa kịp mở miệng, Lục Tử Minh xuống xe, cố ý dùnggiọng điệu khách sáo mời Cốc Thư Tuyết: “Nếu em không chê thì về nhà anh chị đi, dù sao hôm nay bọn anh cũng ở bệnh viện không về.”
Cốc Thư Tuyết có vẻ chần chừ: “Đã đi nhờ xe anh, lại về ở nhờ nhà anh, có làm phiền anh chị không ạ?”
“Không sao, đều là người nhà cả, đừng khách sáo thế.” Em ngồi trên xe chờ chút, lát nữa chị dâu em nhập viện xong anh đưa em về.” Lục Tử Minh nói đàng hoàng.
Trương Bác Tùng thở dài thật nhẹ, ông anh vợ dạo này thay đổi quá nhiều, hắn còn có chút không nhận ra, xem ra sự hiểu biết của mình với anh vợ vẫn chỉ là ở mặt ngoài.
Lục Tử Minh chẳng nói chẳng rằng liền đi tới đòi cõng Trình Mai Tây. Ông Trình vẫn là lớn tuổi, lại bận rộn cả một ngày, cũng không giằng co với Lục Tử Minh, chỉ dặn dò bà Trình lấy giấy tờ của Trình Mai Tây, rồi đi theo sau Lục Tử Minh vào bệnh viện.
Trương Bác Tùng đã hỏi ở bàn tư vấn, hôm nay là giao thừa nên chỉ có thể khám cấp cứu. Tiến hành kiểm tra điều trị ở khoa cấp cứu, chờ sau khi khoa thần kinh làm việc sẽ chuyển sang.
Vừa vào phòng khám, Lục Tử Minh vừa để Trình Mai Tây xuống, bác sĩ đang ngồi trước bàn vội chạy tới, trách cứ Lục Tử Minh: “Sao lại là hai người, lần này Trình Mai Tây lại làm sao?”
Ông Trình hết sức kinh ngạc: “Lại là hai người, mọi người quen nhau à? Mai Tây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485713/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.