Trương Bác Tùng ở ghế lái trước, bà Trình lên xe xong liền không nhịn được mở miệng hỏiTrương Bác Tùng: “Tiểu Trương à, cô có chuyện này muốn hỏi cháu, nhưngkhông biết có nên hỏi hay không?”
“Cô có việc gì cứ hỏi ạ, đừng khách khí. Cháu biết việc gì nhất định sẽ trả lời ạ.” Trương Bác Tùng nói rất khách khí.
“Chính là hỏi em họ cháu Cốc Thư Tuyết, trước kia sao cô chưa gặp bao giờ nhỉ? Cũng không nghe Mai Tây nói bao giờ.” Bà Trình trong lòng đầy nghi ngờ.
“À, Cốc Thư Tuyết à, nó lúc trước đi học, cũng chẳng mấy khi đến nhà chúngcháu chơi, hơn nữa, cô chú cũng chẳng mấy khi tới Thẩm Dương chơi mà.”Trương Bác Tùng cẩn thận trả lời.
“Em họ cháu không ở ThẩmDương à, chẳng phải nói là nó đang thực tập ở thành phố T à? Sao mà tếtnó cũng không về nhà cùng ba mẹ thế? Lại chạy tới chỗ các cháu ăn tết?”Bà Lục không truy ra manh mối quyết không tha.
Trán TrươngBác Tùng bắt đầu đổ mồ hôi: “Ôi, cái con bé đó, mỗi ngày mỗi ý cô ạ. Nhà nó ở Hàng Châu, nhất định nói là người miền Nam chưa bao giờ thấy trờituyết, năm nay nghỉ lễ nhất định đòi tới nhà cháu ăn tết. Cháu bị nó làm cho hết cách, mới nhờ anh khi về đưa nó cùng về.”
“Hóara là vậy. Có đứa em gái bướng bỉnh như vậy, cháu làm anh cũng phải quan tâm. Bây giờ bọn trẻ đều thiếu giáo dục, Mai Tây nhà cô trước đây khiđi học, lễ tết lúc nhất định phải về Trùng Khánh nghỉ lễ cùng cô chú.”Bà Trình cuối cùng đã hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485712/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.