Đến bệnh viện, Lục Tử Minh xuống trả tiền cho tài xế, xuống xe vội tranh cõng Trình Mai Tây,ông Trình không để ý tớiLục Tử Minh, tự mình cõng Trình Mai Tây lên.
Bà Trình đi sau lải nhải: “Ông để Lục Tử Minh nó cõng đi, ông già rồi cứcậy mạnh thế, nhỡ đâu vẹo sống lưng một cái thì làm sao bây giờ? Thật là ông già ương bướng.”
Ông Trình cõng Trình Mai Tây đi về phía trước, còn mạnh mồm nói: “Tôi nuôi con gái 30 năm, tôi cõng nó baonhiêu lần. Tôi còn chưa già đâu.”
Lục Tử Minh tranh thủ chạylên bàn hướng dẫn phía trước, biết được hôm nay chỉ có khám cấp cứu. Đến nơi khám cấp cứu, bệnh nhân rất đông, mà chỉ có một bác sĩ khám bệnh,sau khi kiểm tra sơ qua tình huống của Trình Mai Tây, bác sĩ lắc đầu: “Tình hình của cô ấy, xem chừng là khám cấp cứu không ăn thua, phải khámkhoa Thần kinh rồi.”
Ông Trình có chút ngạc nhiên: “Nó chẳng phải không nói được, cũng không cử động được à? Sao phải khám khoa thần kinh?”
“Bệnh nhân xem ra là ở hoàn cảnh lạ lẫm bị thứ gì đó kích thích thần kinh,tôi đề nghị nhanh chóng khám khoa thần kinh, hơn nữa, tốt nhất là nêntrở về hoàn cảnh quen thuộc, như thế có lợi cho việc khôi phục của côấy.” Bác sĩ kiên nhẫn giải thích.
Nghe xong lời của bác sĩ,ông bà Trình cùng Lục Tử Minh bàn bạc sơ qua quyết định đưa Trình MaiTây về thành phố T điều trị, thành phố T có bệnh viện tổng hợp, còn cóchuyên khoa thần kinh nổi tiếng cả nước.
Ba người cùng bác sĩ trao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-cuoi/1485707/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.