Tạ Thanh Trình là tù binh được Đoàn Văn đối xử đặc biệt. 
Anh bị nhốt trong một gian phòng riêng, tuy tay chân đều bị xích lại, nhưng anh không bị treo lên tường giống như những kẻ khác, trong căn phòng nhỏ này thậm chí còn có một chiếc giường, một chiếc bàn và một chiếc ghế dựa. 
Tạ Thanh Trình nằm trên giường, đầu còn đau nhói lên từng cơn. 
Lúc anh tỉnh lại, tất cả những chuyện xảy ra trước đó điều điên cuồng lượn quanh trong đầu anh. Lý Vân, Hạ Dư, cuộc tiến công của Người Phá Mộng, Trần Mạn bị đưa lên xe… Tất cả những chuyện này xâu chuỗi vào nhau, phác thảo nên một đáp án rõ ràng. Đáp án kia cực kỳ kinh tởm, nhưng trốn sao cũng không thoát được. 
Sau khi anh bị nhốt, lúc ban đầu vô cùng tuyệt vọng. 
Anh không biết Hạ Dư giờ thế nào rồi. 
Cũng không biết những người khác, thậm chí là tình hình cả cuộc chiến này. 
Anh muốn dò hỏi lính canh, nhưng lính canh lại là bản sao của Lư Ngọc Châu, chỉ phục tùng theo mệnh lệnh, cho dù anh có nói gì đi nữa, dì ta cũng chỉ đứng im bất động, tình cảm con người không phải thứ dì ta có. 
Ngay lúc anh mất hết hy vọng, anh chợt phát hiện hệ thống Thần Gió đeo trên tay mình thế mà vẫn chưa bị vứt đi mất. 
Thứ này đã được Hạ Dư cẩn thận sửa đổi, sẽ không bị máy quét điện tử phát hiện, nhìn vẻ ngoài chỉ tựa như một chiếc vòng tay bằng da không thể đơn giản hơn được, khác hoàn toàn với cái tự bản thân Hạ Dư 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-benh-an/370728/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.