( Tiểu tức phụ nó nghĩa là cô vợ nhỏ, gần giống với tiểu thụ ^_^)
Edit: baotri1998
Hàng Hàng: Gì thế?
Lương Trạch: ZZZZZZZZ...
Hàng Hàng: Này, dậy đi.
Lương Trạch: ... Ca ca một cân 5 đồng
Hàng Hàng: Cái gì?
Lương Trạch: ... ZZZZZZZZ... Nhất Hưu 1 cân 10 đồng... 10 đồng...
Hàng Hàng: (nhíu mày, xít lại gần xem, rõ ràng là nói mớ mà = =) vì sao ta? (cậu nói mình cũng ngáp = =)
Lương Trạch: ... Bệnh rụng tóc...
Hàng Hàng: Cậu!
Lương Trạch: ZZZZZZZZ...
Hàng Hàng: Thức dậy a, mười giờ rồi! Muộn rồi!
Lương Trạch: ... Ô... Bệnh rụng tóc...
Hàng Hàng: ...
Vô cùng bất đắc dĩ xuống giường, Hàng Hàng xoa mắt thay quần áo. Ngày hôm qua ngủ quá muộn. Bất quá cũng đáng giá , đem tên lỗ mảng lừa vào trong tay ^_^ mặc dù chỉ là mới vừa vào tay. Tình yêu là gì? Tình yêu là cái bánh bao, ăn xong sẽ không còn; mới ra lò, một khi không chú ý sẽ thiêu.
Giống như ăn uống, Hàng Hàng theo thói quen sẽ lưu lại đồ ăn sau cùng, sở dĩ cậu cũng không nóng lòng ra tay với tên lỗ mãng, cầu sắc là trốn không thoát, trước tiên là vặn lửa nhỏ mà từ từ đun nước sôi .
Đúng chứ... Rất nhiều chuyện mà Lương Trạch sợ rằng không dễ dàng chấp nhận.Giống như đêm qua, Hàng Hàng ôm cậu, cậu ta trong chăn giãy dụa, dáng vẻ rất không được tự nhiên. Trách hỏi cậu ta , cậu ta nói -- Kì quái. Liền hai chữ 'Kỳ quái ' này mà để Hàng Hàng ý thức được phía trước vẫn còn gập ghềnh. Bất quá xét đến cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/so-10-pho-yen-dai-ta/3484/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.