Hình như cái gì cũng có mở đầu và kết thúc, anh đến bên em nhẹ nhàng em không hay biết và khi ra đi cũng nhẹ như một con gió thoáng qua không để cho em kịp phản ứng.
Anh của trước đây luôn tỏ ra lạnh lùng nhưng vẫn quan tâm đến em mang đến cho em cảm giác ấm áp còn bây giờ thì anh lại đột nhiên tỏ ra lạnh lùng với em thật và không thèm nói chuyện với em nữa,không còn anh quan tâm giúp đỡ đối diện với những bài toán khó em hoàn toàn bất lực…lúc em buồn cũng không có ai cùng em chia sẻ, không có ai đến hỏi em “Sao buồn quá vậy, cần giúp gì không?”.
Em cảm nhận được rằng anh không muốn nói chuyện với em và đang ngày càng cố tình né tránh em, giờ ra chơi anh không đến tìm em cùng ngồi nói chuyện nữa anh cũng không để em có cơ hội tìm kiếm anh.
Không đối hoài đến nhau ư??? Dễ nói nhưng không dễ làm đâu anh à.
Thật ra em thấy anh vẫn còn nhìn em bằng ánh mắt ngày nào, vẫn với con người ngày trước anh đang dõi theo em từng ngày, vậy với lý do gì mà anh lại đối xử lạnh lùng với em như thế…tại em phiền phức quá hay tại em trẻ con quá hay tại vì anh đã thay đổi không còn đặt em ở bất kỳ vị trí nào trong tim anh nữa.
Em đã tự an ủi mình anh đi rồi cũng quay lại thôi, mặc dù anh chưa bao giờ “Thế Phương thích Thi Yến” nhưng em biết anh đã thích em từ lâu rồi qua những hành động
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/smily/7006/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.