Quay lại với thực tại em không dám nhìn vào mắt anh nữa mà quay mặt đi chỗ khác “ Ưhm bạn đúng là tốt bụng chỉ tiếc là tôi không thể làm chủ trang trại bò sữa để bạn làm không công cho tôi suốt đời được đâu”.
Anh liền gấp gáp hỏi “Tại sao vậy???”.
Em mỉm cười nhạt “Tôi phải thi đậu đại học y tôi nhất định phải làm bác sĩ”.
“Sao kỳ vậy ước mơ của bạn là làm chủ trang trại bò sữa mà sao lại phải học bác sĩ?”.
Em thở dài rồi nói “Gia đình tôi muốn vậy, bản thân tôi cũng muốn vậy nếu làm bác sĩ tôi sẽ cứu được nhiều người còn ước mơ của tôi thì hình như nó quá ích kỷ khi chỉ nghĩ cho chính mình”.
Anh nhìn em bằng ánh mắt phức tạp cảm xúc rồi nói “Đồ ngốc ai cũng có quyền suy nghĩ cho bản thân mà… nhưng thôi dù bạn làm gì tôi cũng sẽ ủng hộ hết mình hihihi”.
“Bạn tốt thật”.
“Tôi mà… không phải ai cũng tốt như tôi đâu đó nha”.
Em nhìn cái cách anh nói chuyện, nhìn nụ cười ngây ngô trong sáng của anh thì tim lại thấy nhói đau em thầm nghĩ trong lòng “Ừ không phải ai cũng tốt như bạn đâu và không phải ai cũng có thể thay thế vị trí của bạn trong tim tôi đâu đồ ngốc à…”.
Em ngồi chơi cờ ca rô với Thúy Hạ nhưng mỗi lần em nhìn sang chỗ anh thì lại thấy anh đang nhìn sang chỗ em, là vô tình hay là cố ý vậy?!.
Chiều nay, anh lấy xe về trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/smily/2249460/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.