Hôm nay đã lại là một ngày mùa thu vớigió se lạnh và bầu trời xanh cao có vương vài vệt mây trắng xóa. Khôngbiết từ lúc nào mà nó có thể thức dậy sớm vào một buổi sáng lạnh nhưvậy, lúc trước nó đã không nhận ra rằng buổi sáng sớm lại tuyệt vời đếnvậy. Trong lòng lại chợt nghĩ đến anh mà buông lời oán trách:
“Anh đúng là đồ xấu xa Yun ạ! Buổi sáng tuyệt vời như vậy mà lại cứ đồng ýđể cho em ngủ nướng...” nói xong nó liền cười, là một nụ cười để che đinỗi buồn trong lòng hay là một nụ cười vui khi nhớ lại quá khứ tươi đẹpđó?
“Lúc nào em cũng dậy sớm như vậy nhỉ?” Nhật khôngbiết đã đến từ lúc nào, không biết anh có nghe thấy những gì nó vừa mớinói hay không?
“Ngày xưa em không biết được buổi sángsớm lại tuyệt vời đến vậy, với em thứ tuyệt vời nhất chỉ là được ngủthêm một chút, một chút thôi!” chắc không ai có thể tưởng được mỗi tốikhi ngủ nó đều thầm cầu cho sáng hôm sau anh sẽ để nó ngủ thêm một chútdù cho nó biết chắc dù là gì thì chỉ cần nó mè nheo một chút thì anh sẽđồng ý ngay.
Nó nhận ra trong quá khứ mình đã bỏ phíquá nhiều, bây giờ có còn lại gì nữa hay không? Nó ước giá như buổi sáng sẽ được anh đánh thức để chạy bộ, nhất định nó sẽ không đòi ngủ mà sẽdậy để cùng anh chạy bộ, sẽ không để anh phải chạy một mình nữa. Nó ướcanh sẽ rủ mình đi xem phim một lần nữa để nó có thể đồng ý,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/skara-em-di-tim-anh-em-anh-va-chong-chenh-tinh-gio/2056813/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.