Đối với việc mang mình về nhà, Ôn Thiển đưa ra giải thích là điều kiện ở nhà hắn rất tốt, dưỡng thương hẳn sẽ nhanh hơn. Lão Bạch đối với chuyện này vẫn mang hoài nghi. Bất quá, nói ở góc độ khác, Ôn Thiển bảo thế cũng là chuyện thường tình, cũng không thể gọn gàng dứt khoát nói là ở khách sạn quá nguy hiểm ta không muốn mới vừa tìm được đường sống lại phải chết vì một kẻ đang bị thương.
Nhà Ôn Thiển, tuy cách Đào hoa phô không xa, nhưng thực sự là một nơi thanh tịnh. Lão Bạch cảm thấy tổ tiên Ôn gia thật thông minh, người thường đi tới đầu cùng của Đào hoa phô là đã quá lắm rồi, rất ít khi đi đến nơi này. Vì thế, ở đây trở thành nơi an toàn nhất trong lúc nguy hiểm nhất.
Ôn Thiển gia cũng không phải quá lớn, mấy toà sân vừa hảo, thêm một phần thì xa hoa lãng phí, ít một phần thì mộc mạc giản dị. Nha hoàn cùng với gia đinh đều ở Tây viện, gian nhà của Ôn Thiển lại cô linh linh (lẻ loi) ở Đông viện. Lúc này có thêm lão Bạch ở sát vách, giống nhau khách quý, đưa tay chờ mặc áo há miệng chờ cơm tới. Hầu hạ lão Bạch chính là một tiểu nha đầu, trông rất cơ linh, nhưng lại không thích nói chuyện, không chỉ nàng, trong Ôn trạch đám hạ nhân đều thừa điềm đạm thiếu hoạt bát cả, lão Bạch vốn không phải là kẻ nói nhiều, nhưng ở đây lại thành lỗ mãng đến mức thiếu chút nữa thì đùa giỡn tiểu nha hoàn nhà người ta. Cùng bọn họ so sánh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-y-nhan/3188430/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.