Thể lực của An Ngôn quả thực không tốt, muốn nâng Úc Linh lên đặc biệt khó khăn.
Nhân viên vội vàng thốt ra ngăn cản, theo xu thế này, có lẽ hôm nay một ngày trôi qua, hạng nhiệm vụ này không có cách nào hoàn thành.
“ Không thì An Ngôn và Úc Linh đổi chỗ cho nhau?”
An Ngôn giả bộ nghe không hiểu, “ Không sao, tôi có thể, cho tôi một chút thời gian.”
Trầm Chu cười đau cả bụng, “ Sư ca, kiên trì một chút nửa, mũi chân Úc Linh sắp rời khỏi mặt đất rồi.”
“ Đổi với tôi.” Âm thanh Úc Linh vang lên, An Ngôn không có thời gian để từ chối, Úc Linh đã rời khỏi vòng tay của cậu, đi ra sau, ôm cậu như kiểu ôm công chúa đứng dậy dễ như trở bàn tay.
Thân thể mất trọng tâm, An Ngôn sợ tới mức trực tiếp ôm eo Úc Linh.
[ Hahahaha, cười chết tui rồi, AY đến từ sao hỏa sao? Khả năng ứng biến cũng quá dởm đi.]
[ Ngại quá, ca ca ngữ văn đại học 100+ nhé, anh ấy chỉ là giả bộ nghe không hiểu, không nguyện ý cùng đại ảnh đế các người phần nào liên quan.]
[ Yo, nói chuyện phải chú ý, không nguyện ý có thể không cần tham gia gameshow, muốn dựng miếu thờ à.]
[ Ahhhhhhhhh, ảnh đế như thế ung dung bế AY đứng dậy.]
[ Tư thế này tui cũng có thể.]
[ Xấu hổ quá xấu hổ quá, tranh thủ thời gian vùi đầu vào ngực ảnh đế.]
[ Ôm ôm cũng có rồi, chừng nào mới hôn hôn?]
[ Ghim người cầm đầu đại đội tập hợp!]
Bị người ôm kiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tu-sau-khi-mang-thai-chong-cu-muon-phuc-hon/1137715/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.