An Ngôn cảm thấy cậu ngủ thật ngon, từ trên giường nằm dài ra.
" Ngủ có thoải mái không?"
“ Thoải mái.” An Ngôn đáp.
Sau đó, cậu nhận ra rằng không có ai khác trong phòng của mình, mắt cậu mở to ngay lập tức, mục tiêu là khuôn mặt vô cảm của Úc Linh.
An Ngôn lùi lại sau khi cầm chăn bông, " Anh... anh... sao anh lại ở trong nhà tôi?"
Có vẻ như với những bài học rút ra từ hai lần trước, lần thứ ba cậu không quá bỡ ngỡ, ngược lại còn có cảm giác mình đoán đúng.
“ Nên nói, nhà của chúng ta.” Úc Linh cúi người đến gần An Ngôn, “ Cậu không nghĩ có chút quen thuộc sao?"
Úc Linh tạo cảm giác bị áp lực quá mạnh, An Ngôn không khỏi co rụt vai lại, ảo não như hiểu ra điều gì đó, " Tôi lại mộng du sao?"
Úc Linh hừ một tiếng, " Đúng."
An Ngôn nhìn xung quanh. Phía sau Úc Linh là một căn bếp gọn gàng và sáng sủa. Tủ trưng bày bên tay phải chứa nhiều loại sách, tạp chí và phim. Phía trước là phòng khách. Bên tay trái là cầu thang xoắn ốc. Màu của tay vịn vẫn là màu vàng vàng mà cậu thích.
Ánh sáng của đèn chùm pha lê trên đầu có chút chói mắt, An Ngôn chớp mắt xác nhận lần nữa đây là biệt thự của Úc Linh, cũng là nơi hai người dọn về sống chung sau khi kết hôn.
Bên dưới cậu không phải là một chiếc giường êm ái, mà là một chiếc ghế sô pha trong phòng khách.
Chiếc ghế sofa này do đích thân cậu chọn, êm ái và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tu-sau-khi-mang-thai-chong-cu-muon-phuc-hon/1137714/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.