Thanh nghe được hai tên này gọi mình là quái vật thì không khỏi cảm thấy tức, cũng không rõ làm sao Thanh rất nhạy cảm với hai từ này, có lẽ do Thiên Anh hay nói địch nhân của hắn là một lũ quái vật. Trong cơn tức giận, Thanh như tia chớp phóng tới hai tên kia, sau đó tặng cho mỗi tên một nhát cắn vào cổ. Do đang tức nên Thanh dùng độc hơi quá liều, vốn lúc đầu Thanh định đánh hôn mê hai tên này thôi, nhưng giờ thì… Hai tên kia sau khi bị cắn thì cả người cứng đơ, miệng sùi bọt mép, không qua vài giây thì thân thể bọn hắn tím tái, rất nhanh cả cơ thể bọn họ xuất hiện những mảng thịt thối rữa, tiếp đó từng mảng từng mảng thịt thối bắt đầu rơi xuống. Không đến ba mươi giây thì toàn bộ thịt của hai tên kia đều hóa thành một chất lỏng màu đỏ sậm, duy chỉ có bộ xương là còn nguyên vẹn. Thấy hai tên kia chết rồi, Thanh lúc này không khỏi chột dạ, nó thầm nghĩ “Chết thật, anh ấy bảo bắt mấy tên này mang về giờ chết rồi phải làm sao đây? Thôi thì cứ nói thật vậy, chắc anh ấy cũng không giận đâu. Với còn hai tên khác nữa mà.” Mang theo suy nghĩ này, Thanh nhanh chóng di chuyển đến khu vực hai tên khác đang ở lại. Vẫn dùng phương thức tiếp cận như lần đầu, Thanh nhanh chóng tiếp cận được tên trinh sát đang nấp trên cây. Vì sợ lại lỡ miệng cắn chết người, Thanh lần này cẩn thận hơn, nó canh chuẩn sao cho phù hợp, rồi mới tấn công. “Phập!” Thanh cắn nhẹ một cái vào bắp đùi tên kia. Tên kia bị cắn một cái thì cả người có giật, sau đó hắn từ trên cây cao rơi xuống phía dưới. Xui xẻo thế nào mà đầu hắn lại đập trúng một tảng đá lớn. “Bịch!” Cú va đập mạnh khiến cho đầu tên kia nát bét, xương sọ cùng não tương trắng hồng bắn ra bốn phía. Có điều dưới cái thời tiết âm vài chục độ, phần đầu tên kia nhanh chóng bị đông cứng lại. Nhìn thấy lại một người nữa ra đi thì Thanh không khỏi cảm thấy bất đắc dĩ, đúng là giết người luôn dễ hơn việc bắt sống. Lần đầu lỡ miệng làm chết, lần sau sơ ý làm chết. Giờ cũng chỉ còn lại cơ hội cuối cùng, Thanh quyết định không để bản thân thất bại. Sau khi tự nhủ với bản thân vài lần. Thanh lúc này tiếp cận tên trinh sát cuối cùng. Có kinh nghiệm từ hai lần trước, lần này Thanh dùng độc ở mức độ vừa phải, chiến khiến cho đối phương tê liệt tạm thời mà thôi. Sau đó Thanh ngậm lấy cổ áo tên kia kéo về khu vực hầm trú ẩn. Lúc Thanh quay trở về cũng là thời điểm mọi người đang nóng lòng. Thấy nó quay về Thiên Anh thở phào nói: “Về rồi, còn tưởng bé ở ngoài bị làm sao?”— QUẢNG CÁO — Thanh thấy mọi người ai cũng lo lắng cho mình thì cảm thấy rất vui. Nhìn mọi người, Thanh nói: “Không có. Những tên ngoài kia đều rất yếu ớt không làm gì được em cả. Bọn hắn có bốn người, nhưng mà em vô tình làm chết mất ba tên rồi. Hai tên đầu thì em dùng độc hơi mạnh nên bọn hắn chết mất xác, còn tên sau thì dùng độc vừa đủ nhưng hắn lại rơi xuống gốc cây đập đầu vào đá chết mất, cuối cùng chỉ bắt được mỗi tên này.” Nghe được lời này, khóe môi mọi người đồng loạt co giật. Có điều không ai trách Thanh cả, ngoại trừ Thiên Lang ra. Dù sao đối với Thiên Anh hay Alisa thì Thanh xem như ‘kiệt xuất’ trong giới động vật rồi.
Năng lực ngôn ngữ độc nhất, chưa thấy loài nào có. Khả năng tư duy logic phi phàm, khả năng ứng biến phi phàm. So với nhân loại thì nó còn giỏi, huống gì nó chỉ là biến dị thú. Giống như một con người có thể vẽ cả bức tranh to lớn nhưng chỉ có một số người hâm mộ, nhưng một con voi chỉ cần cầm được bút vẽ được hình tam giác thì ai nấy đều thán phục. Nên đánh giá Thanh không thể dùng tiêu chí đánh giá dành cho nhân loại được. Nựng Thanh vài cái, Thiên Anh cười nói: “Bé làm tốt lắm, tối về có thưởng sau.” Thanh nghe vậy thì cười tít mắt, tiếp đó nó bỏ lên người của Thiên Lang. Cùng lúc này Alisa nhìn qua Thiên Anh hỏi: “Có người rồi, chúng ta nên làm thế nào đây?” Thiên Anh trầm tư suy nghĩ trong giây lát sau đó nói: “Kế hoạch của chúng ta thế này. Lam cùng với Thanh và Ngáo đi ra ngoài đi dụ quái vật tụ tập lại. Về phần địa điểm mình sẽ cấp sau. Về phần mình thì sẽ ở nhà khai thác tên này, đồng thời dẫn dắt đám phần tử vũ trang kia vào ổ phục kích.” Alisa rất khéo léo, việc dù quái vật để cô nàng đi làm quả thực không ai thích hợp hơn. Thiên Lang đi cùng để đề phòng bất ngờ, chủ yếu dùng khi chạy trốn cũng như đuổi giết kẻ còn sống. Về phần Thanh thì đi theo để bảo vệ Lam đồng thời làm trinh sát. Alisa đối với kế hoạch hoàn mỹ này của Thiên Anh thì không có lý do gì để phản đối cả. Nàng gật đầu nói: “Được. Vậy mình đi trước.” Nhìn qua hai người Thanh cùng Thiên Lang, Alisa nói:— QUẢNG CÁO — “Đi nào mọi người.” Thanh cùng với Thiên Lang nhẹ gật đầu, tiếp đó ba người cùng nhau đi lên phía trên. Mọi người đi rồi Thiên Anh lúc này cũng bắt đầu làm việc. Hắn lúc này tìm kiếm thiết bị liên lạc trên người tên này. Rất nhanh Thiên Anh đã tìm thấy. Sau đó hắn xem số liên lạc của tên này, rồi thông qua ‘tổ chức’ của bản thân, nhờ người ‘xâm nhập’ vào hệ thống dữ liệu của nhà mạng viễn thông. Thông thường các cuộc gọi đều được ghi lại nhằm mục đích nâng cao chất lượng cuộc gọi. Nên các cuộc gọi trong vòng một tháng đều được lưu lại. Thiên Anh sau khi có được ‘cuộc gọi’ giữa tên này thì cùng với mấy tên đầu sỏ của đám phần tử vũ trang thì cũng biết là bọn hắn đang muốn làm cái gì. Bọn hắn lúc này muốn chiếm được căn cứ của Thiên Anh, nhưng lại không muốn phá hủy nơi này. Nên bọn hắn đã phái sát thủ tới.
Bốn người mà Thanh đụng độ lúc trước, không phải đều là trinh sát, trong bốn người chỉ có một mình tên còn sống là trinh sát, mấy tên còn lại đều là sát thủ. Do Thanh kiến thức không tốt, nên không phân biệt được đâu là trinh sát, đâu là sát thủ. Bọn phần tử vũ trang kia ý đồ dùng sát thủ tiêu diệt Thiên Anh khi hắn vừa đi ra ngoài. Nhưng nếu Thiên Anh cố thủ thì bọn hắn sẽ dùng lực lượng tuyệt đối để nghiền ép. Vốn Thiên Anh đang có một điều nghi hoặc, hắn không hiểu làm sao mà mấy tên sát thủ cùng tên trinh sát kia lại có thể vượt mặt camera giám sát tiếp cận hang ổ của hắn. Nhưng thông qua cuộc gọi của mấy tên kia thì Thiên Anh cũng hiểu rõ được vấn đề này. Bốn tên kia đều là người thức tỉnh, bọn hắn đều có được một số ‘dị năng’ đặc thù. Nên mới có thể tiếp cận được nơi ẩn mình của hắn. Nheo mắt lại, Thiên Anh thầm nghĩ: “Không ngờ sau khi biến đổi, không chỉ có thay đổi về mặt thể chất còn xuất hiện cả dị năng đặc thù, bọn hắn thật may mắn. Khỉ thật, nếu mình có dị năng hi hữu thì tốt rồi.” Sau khi oán trách một câu, Thiên Anh lúc này chủ động liên lạc cùng với đám phần tử vũ trang. Khi liên lạc với mấy tên kia, Thiên Anh dùng thiết bị thay đổi giọng nói để giọng nói bản thân giống với tên trinh sát. Thân làm sát thủ, mấy cái chiêu trò này Thiên Anh rất quen thuộc, hơn nữa trình độ của hắn còn rất cao, nên đám phần tử vũ trang đều không có nghi ngờ gì. Không những thế, tên đầu lĩnh còn tin tưởng nói: “Mày làm tốt lắm, tiếp tục theo dõi chặt nơi đó cho tao. Lần này thành công tao sẽ có thể cho mày.” Thiên Anh thông qua cuộc gọi của tên trinh sát cùng đám đầu sỏ cũng đã nắm được tính cách của tên này, nên khi nghe tên kia nói vậy Thiên Anh liền tỏ thái độ vui vẻ, nói lời nịnh nọt:— QUẢNG CÁO — “Vâng, cảm ơn lão đại.” Sau khi cúp điện thoại, Thiên Anh lúc này liên lạc với Alisa bên kia: “Thiết lập cạm bẫy ở khu vực ngã ba Thành Đô. Đám phần tử vũ trang sẽ di chuyển từ phía Tây Nam xuống, đi qua khu vực này. Dự kiến thời gian bọn hắn đi qua nơi đó là mười một phút, thời gian trễ dao động thời gian từ 10 đến 20 giây. Lam hẳn biết nên làm gì rồi chứ?” Alisa bên kia nghe vậy thì đáp: “Mình biết nên làm gì rồi. Nếu địch có biến nhớ báo mình biết đấy.” Thiên Anh nghe vậy thì cười, hắn nói: “Đương nhiên là phải vậy rồi. Nhưng phải chú ý cẩn thận, nhiều khi tình huống thay đổi rất nhanh. Nếu có gì không ổn lập tức rút lui. Nghe không?” Alisa đáp: “Ừm. Mình biết rồi.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]