Thiên Anh nghe vậy thì cười nói: “Mình đâu phải siêu nhân đâu, muốn ám sát một vị lãnh đạo cấp cao đã khó rồi chứ nói gì nhân vật tầm cỡ như vậy, Lam tưởng năm trăm triệu linh nguyên là lá cây à. Thực hiện lần hành động đó cùng mình còn có một ổ nhóm, có điều chắc kế hoạch bị lộ bọn hắn xong đời cả rồi.” Ăn thêm mấy miếng cơm, Thiên Anh lại cười nói: “Nếu không phải thiên tai đột ngột xảy ra thì có khả năng mình cũng xong đời, lần đó người kia không có xuất hiện mà chỉ là thế thân để dụ mình cùng những kẻ nhắm vào ông ấy ra mà thôi.” Alisa thấy hắn còn cười được thì nói: “Chịu cậu rồi, như vậy mà còn có thể cười được. Mà cậu cần tiền làm gì mà cần nhiều vậy?” Thiên Anh cười nói: “Chủ yếu là để mua tin tức cùng vũ khí thôi. Mình có những kẻ cần phải giết, có điều bọn hắn được chính phủ bảo hộ, tổ chức lại rất mạnh, đã thế hành tung còn rất bí ẩn nên có phần khó giải quyết.” Thiên Anh lúc này là đang nói tới mấy kẻ trong đường dây buôn bán nội tạng người sống đã giết chết cha mẹ hắn. Đồng thời còn là những kẻ đóng vai trò chủ chốt trong việc mất tích của anh hắn. Mặc dù Thiên Anh có một số tư liệu của bọn chúng nhưng cũng không dám có hành động gì, ngược lại còn phải đề phòng vì đám linh cẩu kia mũi rất thính. Ai nhắm vào bọn hắn thì bọn hắn liền có thể đánh hơi thấy. Cuộc đời lắm chông gai, không phải cứ liều mạng là được mà còn cần phải dùng cái đầu nữa. Đây là trò chơi chỉ có một mạng, chết liền xong. Alisa ngồi ở bên cạnh, nhìn thấy Thiên Anh như vậy thì cũng hiểu là hắn có chuyện trong lòng khó nói ra. Là một cô gái thông minh nàng cũng không hỏi gì thêm, mà nói qua chuyện khác. “Thôi đừng có nói mấy chuyện này nữa, chẳng vui vẻ gì cả, dù sao với mình thì cậu có là con ký sinh trùng miễn không làm hại mình là được, chúng ta vẫn sẽ là bạn, giờ nói về chuyến đi sắn sắp tới của bọn mình đi.” Thiên Anh nghe vậy thì cười, tiếp đó hai người bắt đầu thương thảo với nhau về chuyến đi săn sắp tới. Cứ như vậy chủ đề câu chuyện liền được dẫn dắt qua một hướng khác. Bầu không khí cũng trở nên vui hơn. Về phần Thiên Lang cùng Thiên Thanh ở gần đó thì hai mặt nhìn nhau, bọn nó thấy ở trong mắt nhau sự vui vẻ. Có lẽ do Thiên Anh cười nên bọn nó cũng vui theo. Nhưng mà niềm vui của mọi người không duy trì được lâu. Đúng vào thời điểm mọi người chuẩn bị ra ngoài đi săn thì biến cố phát sinh.— QUẢNG CÁO — Thiên Lang thông qua camera giám sát dọc các tuyến đường, cùng khu vực kho vũ khí của quân đội thì phát hiện ra một nhóm người lạ mặt. Nhìn qua bên phía Thiên Anh, nó nói: “Chủ nhân, tình hình có biến. Xuất hiện một nhóm phần tử vũ trang lạ mặt.” Vốn đang cùng với Alisa phần tích các tình huống có thể xảy ra, nhưng sau khi nghe được Thiên Lang nói như vậy thì hắn liền dừng lại, ánh mắt hắn nhìn lên mặt hình giám sát. Alisa ngồi ở bên cạnh lúc này cũng nhìn lên theo. Chứng kiến hai đoàn xe gồm mười sáu chiếc phân làm hai hướng di chuyển. Một đoàn xe thì tiến đến khu vực khu vũ khí quân đội, một đoàn xe khác thì lại hướng về khu vực mà nàng đang sinh sống thì Alisa không khỏi nheo mắt lại.
Khác với một Alisa hiền lành, nhút nhát ngày trước. Alisa hiện tại có gan cầm súng bắn chết những kẻ nào dám đụng vào những gì mà nàng trân trọng. Trong mắt lộ ra ánh sáng nguy hiểm, Alisa nói: “Hình như bọn hắn đang hướng về phía chúng ta mà tới. Xem ra hầm trú ẩn nơi này còn có những người khác biết tới.” Thiên Anh gật đầu nói: “Xem ra chúng ta bị theo dõi mà không biết, bọn hắn mang theo nhiều như vậy chứng tỏ có chuẩn bị mà tới. Nhưng mà không sao cả, bọn hắn tới thì cứ để bọn hắn tới đi. Nếu bọn hắn dám tới, chúng ta liền để bọn hắn không có đường quay về.” Alisa nhẹ gật đầu, cô nàng hiến kế: “Mình cảm thấy không nên trực tiếp đối đầu những kẻ kia, chúng ta người ít sẽ rất thiệt thòi. Mình nghĩ nên dẫn dụ lũ biến dị thú để công kích những kẻ kia. Chúng ta có thiết bị theo dõi, nắm được nhất cử nhất động của bọn hắn. Thiết kế cạm bẫy không khó.” Thiên Anh nhẹ gật đầu, nhìn qua mọi người hắn nói: “Thanh, bé lên trước dò xét khu vực xung quanh xem có kẻ nào lén lút quan sát chúng ta hay không. Nếu có thì đừng giết, tóm cổ hắn lại cho anh.” Thanh nghe vậy thì gật đầu nói: “Dạ.” — QUẢNG CÁO — Tiếp đó Thanh nhanh chóng theo đường bí mật đi lên phía trên mặt đất. Trong khi đó những người khác lúc này đi vào trong kho, lấy ra trang bị, sau đó đi tới cửa hầm trú ẩn chờ đợi tin tức của Thanh. … Thanh vốn là loài rắn nên khả năng ẩn nấp rất mạnh, cộng thêm khu vực xung quanh nhà của Thiên Anh chỉ toàn là tuyết, Thanh sau khi chui ra bên ngoài liền chui vào bên trong đống tuyết. Như thế này dù là có người đứng gần còn khó mà phát hiện, đừng nói là người ở xa. Sau khi di chuyển tới một địa phương tương đối xa, lúc này Thanh mới ngẩng đầu lên nhìn. Thân là biến dị thú khả năng quan sát, cũng như khả năng cảm ứng nhiệt của nó cực kỳ đáng sợ. Mọi sinh vật máu nóng ở trong phạm vi ba dặm đều nằm trong phạm vi quan sát của nó. Rất nhanh Thanh đã phát hiện ra bốn tên nhân loại khả nghi. Một tên nấp ở trên cây cánh khu vực hầm trú ẩn một dặm về phía Đông. Một tên khác đang nằm trong đống tuyết cách hầm trú ẩn bốn trăm mét. Hai tên khác lúc này đang ở trên một tòa nhà cao cách hầm trú ẩn hơn một dặm. Sau khi đã xác định được con mồi, Thanh liền ẩn thân vào bên trong tuyết. Tiếp đó nó đi xử lý những tên kia. Do đi theo Thiên Anh nhiều nên Thanh có cũng có kinh nghiệm trong việc ám sát. Mục tiêu nó chọn là những tên ở xa trước, sau đó mới đến những tên ở gần. Lấy tốc độ của thú biến dị cấp ba, Thanh nhanh chóng di chuyển đến khu vực hai tên ở xa nhất, tiếp đó nó biến đổi màu sắc cơ thể sao cho phù hợp với môi trường xanh.
Sau khi đã ngụy trang hoàn hoàn hảo, Thanh lúc này mới vòng ra phía sau hai tên kia. Phải nói loài rắn trời sinh đã là sát thủ, khi bọn nó trườn không hết phát ra tiếng động nào cả. Cho dù vào thời điểm Thanh đã ở ngay phía sau hai tên nam tử trung niên kia, thì hai người bọn họ vẫn chưa biết gì, lúc này vẫn vô tư vừa hút thuốc vừa nói chuyện với nhau. Một người nói: “Mày nói lần này bọn mình có kiếp được tí canh nào không?” Tên trung niên mặt sẹo bên cạnh nghe vậy thì nhếch môi nói: “Cùng lắm cũng chỉ được chia thêm vài khẩu súng lục là cùng, còn lại thì đều thuộc về mấy thằng chó kia. Bọn khốn đó lúc nào nào cũng sai bảo chúng ta như con chó, nhưng có gái đẹp mình bọn nó hưởng, có gì tốt mình bọn nó độc chiếm.” Người lúc trước nói: “Ài! Biết thế nào được, mà việc thằng kia có một con biến dị thú sao mày không báo?” Tên trung niên mặt sẹo cười lạnh nói: — QUẢNG CÁO — “Ngu gì báo, chết càng nhiều địa vị chúng ta càng được tăng cao. Sau này cuộc sống cũng sẽ dễ dàng hơn. Nếu như thằng chó kia chết nói không…” Ngay vào thời điểm hai người đang nói chuyện với nhau thì Thanh từ phía sau lưng hai tên kia di chuyển lên phía trước, nó dùng ánh mắt kỳ quái nhìn hai người này. Hai tên kia vốn đang cười đầy âm hiểm, nhưng vào thời điểm này sắc mặt bọn hắn thoáng cái trở nên trắng bệch, cả người run rẩy. Phải mất vài giây sau thì mới có một người run run nói: “Biến...biến dị thú.” Thanh đột nhiên nhe răng làm bộ chuẩn bị tấn công, hai tên kia thấy con hổ mang bành đối diện phồng mang thì sợ tới đái ra quần. Thanh thấy vậy thì cười đầy âm hiểm, đột nhiên nó hỏi: “Hai thằng bọn mày muốn sống không?” Hai tên trung niên đột nhiên nghe được Thanh nói chuyện thì kinh hãi tột độ, bọn hắn ngã ngồi ra sau, tiếp đó bọn hắn vừa đạp đạp chân vừa lùi nhanh về phía sau, trong miệng thì nói: “Quái vật, quái vật biết nói tiếng người.”
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]