Edit: Trang Nguyễn
Rất nhanh, sương độc đã đến đúng hạn.
Lúc ấy Du Hành đang ngồi ngoài cổng ra vào, từ khi không hề đi ra ngoài nữa, mỗi ngày lượng hoạt động của anh chỉ là đi bộ một vòng thành phố dưới lòng đất, rồi đi ra cổng lớn dạo một vòng. Chỉ cẩn không ồn ào, không gây chuyện, không cản đường, nhân viên công tác cũng sẽ không đuổi người. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p
Thậm chí sẽ có nhân viên công tác khéo nói cũng sẽ nhắn nhủ anh: "Có phải rất nhàm chán hay không? Nhưng tốt nhất đừng ra ngoài nữa, không an toàn."
Sương độc kéo tới hùng hổ, hệ thống phòng hộ tự động phân tích độc tố vận hành, thời gian đếm ngược vang lên.
"Đồ đạc đừng mang theo nữa, nhanh nhanh lên!"
"Mười chín, mười tám..."
Từ phía xa xa có người thét lên: "Đừng đóng cửa đừng đóng cửa!!!"
"Đợi một chút, chờ chúng tôi với!!"
"Mười, chín, tám..."
Nhân viên công tác rút lui ở một bước cuối cùng, chỗ cổng lớn chiều rộng hai đến ba mét trong thời gian đếm ngược từ từ lại kiên định khép lại, sương độc nồng đậm trong nháy mắt theo khe hở tiến quân thần tốc.
"Ba, hai, một."
Cùm cụp ——
Cổng lớn đóng lại triệt để, mọi người may mắn được cứu trợ không có thời gian xem xét miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456488/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.