Edit: Trang Nguyễn
Sau khi trở lại khu cách ly an toàn, Du Hành để chiếc ghế bên cạnh giường mình, Trịnh Trạch Quỳ hỏi anh: "Cậu đi ra bên ngoài rồi hả? Không sợ sương độc đột nhiên xuất hiện sao?"
Anh lắc đầu, cởi bỏ cái chăn đem đồ vật thượng vàng hạ cám bên trong lựa ra, sửa sang lại rồi cất kỹ. Sau đó lại lấy ra một quyển sách, ngồi trên ghế đọc sách. t r u y ệ n c h ỉ đ ă n g t ạ i w a t t p a d: h o n g t r a n g 3 0 1 v à w o r d p r e s s: h o n g t r a n g 3 0 1 w p
Trịnh Trạch Quỳ cho rằng tính tình anh là như vậy, trong lòng rất bất đắc dĩ, thực sự mất hết mặt mũi luôn tìm anh để hỏi. Không có cách nào, cô cũng đành lấy ra bản sổ tay nhàm chán kia đọc mà thôi.
Đọc sách giết thời gian đến buổi tối, anh đến căn tin ăn cơm chiều.
Cấu tạo tầng -2 rất đơn giản, trước kia chỉ có một đại sảnh thôi đấy, xếp đầy băng điêu cùng đủ loại cảnh sắc băng tuyết che kín, sau đó bị chia làm khu cách ly an toàn, ngoại trừ tầng -1 không có dùng ra bên ngoài, tầng -2 hai đều biến đổi to lớn ——
Đầu tiên, đại sảnh tầng -2 bị đào càng lớn hơn, lưng quay về hướng tầng -1 một, trái phải và phía trước đều mở rộng ra, trọn vẹn to lên bốn lần, trong đại sảnh có rất nhiều khung sắt khổng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456487/chuong-114.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.