Edit: Trang Nguyễn
Du Hành cũng tìm một mặt thủy tinh nhìn, quả nhiên thấy tầng bên ngoài kia đã mỏng rồi, có thể nhìn thấy cặn thủy tinh bị ăn mòn cùng với thứ bỏ thêm vào kia, cứ như dung nham núi lửa nặng nề, từ từ rơi xuống.
"Làm sao bây giờ!!"
"Các người, con mẹ nó xx không phải nói ở đây rất an toàn sao? Loại công trình bã đầu này, mới vài ngày đã muốn hư, tham tiền cũng không thể tham đến tình trạng này chứ!"
Có người phẫn nộ lôi kéo cổ áo bảo vệ mắng to: "Các người đẩy tôi vào chỗ chết rồi!"
Không biết thì sao, rõ ràng liên quan đến vấn đề sống chết, rõ ràng trước đó có thể nghĩ ra biện pháp bổ cứu, lại bị người có cảm xúc kích động nhiều ngày bị vây nhốt, bắt đầu túm lấy bảo vệ, nhân viên công tác nhà ga chất vấn, gây hấn.
"Lại náo tôi liền ném các người ra bên ngoài!"
Sau đó anh hướng về đội trưởng đội bảo an đang ngây người: "Đội trưởng Hách, trên nhà ga đối với tình hình này, có biện pháp ứng phó nào không?"
Đội trưởng Hách phục hồi tinh thần lại, liên tục gật đầu: "Có có có! Chúng tôi có chuẩn bị dùng thủy tinh thay!"
"Vậy thì mau lấy ra thay đi!"
"Lề mà lề mề cái gì vậy!"
Quần chúng lại bắt đầu ồn ào... Du Hành thấy da mặt đội trưởng Hách run rẩy vài cái, rất rõ ràng có chuyện khó khăn khó nói. Vì vậy lặng lẽ hỏi hắn: "Đội trưởng Hách, có phải có vấn đề gì hay không?"
Đội trưởng Hách do dự trong chốc lát, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456482/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.