Edit: Trang Nguyễn
Quả thật dưới núi gặp tai họa nghiêm trọng.
Lúc sương mù xuất hiện, đúng thời điểm ban ngày, khó có được thời tiết tốt như vậy, lại là năm mới, tất cả mọi người đều ra ngoài đi chơi, đi thăm bạn bè, người thân... Thoáng chốc đã bị sương mù giết trở tay không kịp.
Nhưng kinh nghiệm nửa năm qua của mọi người vẫn dùng được đấy, đa phần trên người đều mặc dụng cụ phòng hộ, nếu lúc trước có thể ngăn cản sương mù, dù không mang dụng cụ phòng hộ trên người, cũng không khác gì hút nhiều thêm mốt luồng khí thải, nhiều lắm thì đến bệnh viện thôi.
Không có người nghĩ đến trận sương mù này vậy mà mang theo tính ăn mòn.
Những sương mù kia ăn mòn quần áo phòng hộ, đục khoét máy loại bỏ khí bên trong khẩu trang phòng hộ, gặm vào tầng tầng quần áo, cắn vào da thịt mọi người.
Kinh hãi, tiếng kêu thảm thiết... Dọa tất cả mọi người điên lên hết rồi!
Nhà họ Lục cũng là một mảnh tiêu điều. Ngày sương mù xuất hiện, bọn hắn đang ở nhà thân thích chúc tết, sau đó trốn ở nhà thân thích, hoàn toàn không dám ra cửa.
Lục Nguy rất lo lắng cho mẹ già của mình, trước tiên gọi điện thoại về, bà Lục đang xem tivi ở nhà, vẫn là Lục Nguy gọi điện thoại bà mới phát hiện sương mù bay đến, lập tức ngăn chặn khe hở cửa sổ.
Trần Quý Thư nói: "Mẹ ở trong nhà chắc chắn không có chuyện gì đâu, đồ ăn trong nhà cũng có, anh đừng lo lắng."
Đợi đến lúc liên hệ hết em gái chồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/456480/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.