Edit: Trang Nguyễn
Cả đêm Du hành đều không ngủ, ngày vừa sáng, anh liền dẫn người đi dạo trong rừng, hái xuống một đống lớn, có trái cây, rau dại và một ít thổ sản vùng núi.
Đều là thứ mới lạ, lần đầu tiên mọi người gặp, vẫn là Du Hành dẫn đầu ăn, thật không có vấn đề gì, bọn hắn mới dám há miệng.
"Ngay cả một con thỏ con nho nhỏ cũng không có."
"Anh ăn thịt còn chưa đủ à?"
"Thịt kia càng chắc bụng hơn nha ha ha ha."
"Không nghĩ đến loại trái cây nho nhỏ này ăn cũng rất ngon, rất ngọt đấy nha."
Sau khi ăn hết bữa sáng, sau đó bọn hắn bắt đầu công việc hôm nay.
Du Hành đề nghị: "Chúng ta hái chút trái cây tiếp tục đi lên phái trước, đợi đến lúc đến thành thị kế tiếp còn có thể bày bán hàng, cũng không khiến người khác chú ý."
"Làm sao mang theo đây? Chúng ta lại không có xe."
"Đan giỏ là được, mỗi người cõng một cái trên lưng."
Anh đã nhìn trúng một loại thực vật dây leo có thể đan bện, bây giờ có thể đi hái lấy.
Việc đan giỏ này, nhà họ Du và Thôi Nam đều quen thuộc, trong những người khác, cũng có người có tay nghề, bởi vậy cùng giúp nhau chỉ nhau, rất nhanh đã đan được một chiếc giỏ cao cỡ nữa người.
Bọn hắn vừa đi đường, nhìn thấy thứ gì có thể sử dụng được liền hái đi.
Ban ngày trên thương đạo người đi lại nhiều hơn, hôm nay bọn hắn còn gặp đội lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/2304798/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.