Edit: Trang Nguyễn
Quả thật Du Hành buôn bán không tệ, mấy người nói năng lưu loát tiếng Chân Úy cũng như thế này.
Đến trưa, đội tuần quản đội đến thu thuế, là thu thuế theo đầu người, mỗi người năm cốt tệ. Người chưa đóng nổi sẽ bị mang đi và giá trị hàng hóa cũng gần năm cốt tệ.
Nhà Du Hành bán hàng rất khá, thời điểm anh sửa sang lại cái giỏ, còn lén lút từ trong nhẫn trữ vật lấy hàng hóa mới bỏ vào, đến trưa đã kiếm được hai mươi bảy cốt tệ mười chín bối tệ.
"Con đi mua cơm trưa."
Đối diện bên kia cũng có không ít sạp bán hàng ăn, mùi thơm vẫn luôn chui vào trong mũi.
Thôi Nam ăn xong chén cháo, cũng lấy ra cốt tệ mua về bốn cái bánh bao, chia cho nhà họ Du mỗi người một cái.
Chung quanh vang lên không ít tiếng nuốt nước miếng cùng bụng kêu réo, Du Hành sau khi ăn xong bánh bao lau lau tay, anh nói với cha mẹ: "Cha mẹ, con đi chung quanh nhìn một chút, sẽ trở về ngay."
"Được được, đừng lạc đường!"
Du Hành thông qua hỏi đường, đã tìm được một thư trai (nhà sách).
Trong thư trai buôn bán quạnh quẽ, nhân viên cửa hàng nằm sấp ngủ, nhìn anh một cái: "Tùy tiện xem, có điều hư hao thứ gì phải bồi thường đấy."
"Được, tôi sẽ cẩn thận."
Thư trai này không lớn lắm, sách bày đầy trên kệ, nhồi nhét đều là sách.
Anh nhỏ giọng hỏi nhân viên cửa hàng: "Xin hỏi có sách vở liên quan đến phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-tan-the/2304797/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.