Edit: Trang Nguyễn
Trời sáng trong, Du Hành liền nghĩ đến vấn đề nhà ở, nhà cũ nhất định không thể ở được nữa, nếu muốn tu sửa sợ ngày mưa cũng không làm tốt được, hơn nữa, dù cho có chuẩn bị tốt cũng chỉ có một tầng lầu một trệt, chẳng bằng một lần nữa tìm nhà, loại nhà có thể xách đồ vào ở thẳng luôn đấy.
Ngay từ đầu ý định của anh chính là dứt khoát dọn nhà, dọn đến phương Bắc nơi có địa thế cao, lại đến nơi đó mua nhà, nói như thế mặc kệ mưa xuống thế nào, trừ phi thật sự nước dâng đến chân. Bọn họ có thể trong thời gian ngắn lù lù bất động rồi.
Bây giờ anh không thiếu tiền, một tháng này anh cũng không rảnh rối, thiết kế một phần mềm giao tiếp xã hội mà thế giới này không có, anh bán được 2000 vạn, dễ dàng mua một căn nhà. Cái gì cũng không trọng yếu bằng thân thể khỏe mạnh của anh và mẹ Trương, bọn họ cần một nơi che gió chắn mua, có thể an tâm điều dưỡng thân thể, dù sao trong nhà khách dù làm cái gì hay nấu gì, đều vô cùng bất tiện.
Bây giờ tận thế còn chưa đến, dù sao cũng phải trôi qua thời gian tốt trước mắt này.
Nhưng sau khi nhắc đến vấn đề này với mẹ Chu, bà lão có chút không muốn, vừa hỏi vì sao, bà lão lộ ra vẻ khổ sở, không chịu nói. Trong đêm cùng ngày hôm đó, Du Hành đã nhìn thấy mẹ Trương ngồi dưới đất, ngẩn người với bài vị của cha Trương đặt trên đầu giường.
Lúc ấy anh có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/4081429/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.