Mọi người tạm thời định cư ở nơi này tựa hồ không phải chuyện khó khăn gì.
Bọn họ có thể hợp lực đi săn, mỗi lần bắt được con mồi có thể ăn tới mấy ngày. Thức uống cũng không phải chuyện khó, gần như đêm nào cũng có mưa, không chỉ thùng và chậu nhựa mà Du Hành lấy ra có thể chứa nước mà ngay cả lấy lá cây thôi vặn ra cũng có thể múc nước được.
Sau khi định cư tốt, bọn họ cũng ít khi dùng bật lửa hay diêm để lấy lửa. Ban ngày chỉ cần dùng kính thủy tinh lõm đặt trước ánh mặt trời để nhóm lửa, giữ lửa tốt cũng có thể dùng cả ngày được.
"Phải tiết kiệm nhiên liệu, sau này có thể sẽ dùng đến."
Mọi người đều có ý thức tiết kiệm cho sau này.
Chẳng qua việc sống gần gũi với thiên nhiên không đơn giản như vậy.
Không nói đâu xa, việc xuất hiện ký sinh trùng cũng không thể tránh được.
Sau bốn mươi ngày sử dụng [Vạn cổ chi vương], Du Hành phát hiện trên người mình lại xuất hiện ký sinh trùng.
Cha mẹ Du và Thôi Nam cũng uống, trừ Thôi Nam ra thì cả cha Du và mẹ Du đều xuất hiện ký sinh trùng.
Mẹ Du nhìn sâu không ngừng chui ra khỏi đầu ngón tay, nếu không phải nhiều ngày qua thấy rất nhiều chuyện kỳ lạ thì mẹ Du đã sớm ngất đi rồi.
Bây giờ xung quanh đều có người, cũng không thể để người ta vì mình mà đột nhiên gặp tai họa chết chóc được.
Vì thế nên một viên [Vạn cổ chi vương] rất tốn kém, một viên ngốn đến chín nghìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/1643706/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.