Editor: Bạch Thảo 
Beta-er: Bạch Yêu Yêu 
Ngô Xuân Nghiên đợi người đi xuống lầu, mọi người khóc lóc đầy mặt, cho đến khi có người hét chói tai: “Mẹ tôi đâu? Con tôi đâu?” mọi người đều lần lượt phát hiện người thân của mình ở dưới lầu không còn ai cả. 
“Chắc chắn là người của thôn Từ gia làm.” Có người cực kì phẫn nộ nói: “Thật là quá vô liêm sỉ rồi.” Có hai người muốn đi lên trên đòi người nhưng bị đồng bọn kéo lại. 
“Bây giờ cậu đi lên có tác dụng không? Hắn uy hiếp chúng ta giết gia đình họ Ngũ kìa.” 
Nói đến giết người, tất cả mọi người đều có chút sợ hãi. Dẫu sao thì ngày thường giết gà còn ít. Hơn nữa, Ngũ Hằng Nhạc còn đang bị thương. 
Một người đàn ông liền nói: “Mọi người xem, người bình thường làm sao có súng? Súng của hắn khẳng định lai lịch không rõ ràng, không chừng hắn là tội phạm hoặc là buôn lậu ấy chứ?” 
Đám người lặng im một chút, rồi lại có người hùa theo nói Ngũ Hằng Nhạc không phải người tốt. 
Dường như nói như vậy, việc giết người xấu có thể làm bọn họ loại bỏ cảm giác áy này trong lòng. 
Ngô Xuân Nghiên cắn môi, muốn nói không có khả năng đó, lúc ấy cô đã nhìn kĩ căn cước công dân và sổ hộ khẩu rồi. Nhưng mọi người đã hạ quyết tâm, vì an toàn của người nhà cần phải nhanh chóng trừ bỏ anh ta, còn người nhà anh ta cũng là kẻ xấu, hoàn toàn không cần phải có cảm giác tội ác. 
Trần Xảo sờ bụng thong thả nói; “Nhà bọn họ còn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-thoi-mat-the/1643615/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.