Đã hai giờ đồng hồ kể từ khi Kiều Nguyên tỉnh lại giữa một không gian kim loại.
Mất trí nhớ, bị nhốt ở trong một khối lập phương bằng kim loại ngay cả một kẽ hở cũng không có. Không biết vì sao bản thân lại đến được cái nơi quỷ quái này, ký ức trong đầu tựa như bị che lấp bởi một tầng sương trắng dày đặc, làm thế nào cũng không thể nhớ được hồi ức trước khi tỉnh dậy, dường như cậu chỉ nhớ mình tên là Kiều Nguyên.
Mà ngoại trừ cậu, ở trong khối lập phương này còn có ba người đang nằm.
Hai người đàn ông và một người phụ nữ. Nằm ngổn ngang trên đất, không nhúc nhích.
Kiều Nguyên tiến lên khều lấy bọn họ, phát hiện bọn họ hơi thở ổn định, chỉ là không hiểu vì sao lại không chịu tỉnh lại.
Trừ cậu và ba người nằm ở đấy, thì chỗ này cái gì cũng không có, ngay đến cả tro bụi cũng không tồn tại.
Mà cái khối lập phương này từ trên xuống dưới đều là màu trắng không khỏi làm người khác hoa mắt, không nhiễm một chút tạp chất nào, trắng đến mức dọa người.
Kiều Nguyên mờ mịt mà bò lên, lảo đảo đi đến vách tường bên cạnh gõ mấy cái, có âm thanh kim loại nặng nề truyền đến, tựa hồ là kim loại chế thành, không có cách nào phá vỡ.
Kế tiếp, ở mỗi góc vuông đều kiểm tra thử. Cậu kinh ngạc phát hiện, cái khối lập phương này đến một khe hở nhỏ cũng không có, toàn bộ khối lập phương dường như là một chỉnh thể.
Vậy cậu và ba người này vào được đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-ton-khung-bo/978260/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.