🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Hải Như Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Ba dạng đồ vật này là Kỳ Lân chí bảo lưu truyền tới nay, vốn tổng cộng có tám kiện, nhưng trải qua trắc trở của lịch đại Kỳ Lân, hiện tại chỉ còn lại ba kiện, nếu như anh có thể tập hợp toàn bộ tám kiện Kỳ Lân chí bảo, có lẽ anh chính thức nhận được năng lực của Kỳ Lân cũng nói không chừng.

Nội tâm Tề Nhạc có chút ít run rẩy, hắn có thể cảm nhận được ba món đồ vật này có cùng một nhịp thở với bản thân mình, vô cùng rõ ràng, so về lúc trước nhìn thấy Giải Trĩ, khí tức này còn thân thiết hơn nhiều. Phảng phất bản thân chúng là một với hắn vậy.

- Là chúng, không ngờ là chúng.

Giải Trĩ vốn đang lâm vào ngủ say, nhưng hiện giờ đang kích động trong nội tâm của Tề Nhạc.

- Là cái gì?

Tề Nhạc hỏi trong lòng.

Giải Trĩ có chút hấp tấp nói:

- Đây là Kỳ Lân bát trân, ah! Tôi hiểu rồi. Rốt cuộc tôi cũng hiểu vì cái gì Kỳ Lân biết rõ nhân loại không cách nào nhận được phương pháp tu luyện chính thức của Kỳ Lân trong huyết mạch, nhưng lại còn lựa chọn thông qua huyết mạch của mình truyền lại cho nhân loại.

- Cũng bởi vì có Kỳ Lân bát trân mà anh nói hay sao?

Tề Nhạc nghi ngờ nói.

- Đúng, cũng bởi vì có được tám kiện Kỳ Lân chí bảo. Kỳ Lân bát trân không phải là thứ bình thường, kỳ thật chúng chính là một bộ phận của bản thân Kỳ Lân. Chính vì tám kiện chí bảo này, là do tám Kỳ Lân chính thức của thời thượng cổ trước khi chết đi, nương tựa vào thân thể của mình, dùng năng lượng biến ảo thành, ngưng tụ toàn bộ tâm huyết của chúng.

- Tuy không thể giữ lại năng lực vốn có của chúng ở bên trong, nhưng mà, mỗi một kiện trân bảo đều căn cứ vào năng lực khác nhau của Kỳ Lân, có tác dụng không ngờ tới. Giống như người kế thừa huyết mạch Long vừa nói, nếu như tám kiện Kỳ Lân bát trân được một người kế thừa Kỳ Lân đạt được. Như vậy, hắn hoàn toàn có thể dẫn động tám kiện Kỳ Lân bát trân, mở huyền bí trong huyết mạch của mình. Cũng chính là phương pháp sử dụng năng lực, phương pháp dung hợp huyết mạch mà anh nhìn thấy hôm nay.

Tề Nhạc nhíu mày, nói:

- Nói như vậy, Kỳ Lân bát trân với tôi không dùng được? Không phải tôi có thể học tập được các phương pháp đó rồi sao?

Giải Trĩ tức giận nói:

- Đương nhiên không phải như vậy. Mỗi một món Kỳ Lân bát trân đều có tác dụng cực kỳ cường hoành. Nhưng mà, chúng cũng chỉ có ở trong tay Kỳ Lân mới phát huy năng lực chính thức của mình. Anh hôm nay có thể học được phương pháp tu luyện của Kỳ Lân, nhưng thời điểm tu luyện có phát hiện thiếu hụt hay không?

Tề Nhạc ngẩn người, nói:

- Làm sao có thể phát hiện? Tôi chỉ xem một lần, có thể nhớ kỹ một bộ phận là không tồi. Cho dù có chỗ thiếu hụt, cũng phải trong tu luyện mới phát hiện. Nhưng mà, hôm nay thời điểm tôi dụng tâm nhìn, lại phát hiện tại phương pháp tu luyện kỹ xảo cuối cùng, có một bóng mờ rất lớn. Lúc ấy tôi cho rằng kỹ xảo của Kỳ Lân đã chấm dứt, nhưng cái bóng mờ này dừng lại thời gian rất lâu mới biến mất, bây giờ nghĩ lại, có thể chính là thiếu hụt mà anh nói.

Giải Trĩ nói:

- Vậy thì đúng rồi. Những bộ phận bóng mờ kia, rất có thể bảo tồn mấy kỹ năng cường đại nhất của Kỳ Lân. Mà muốn học được những kỹ năng này, nhất định phải dùng Kỳ Lân bát trân dẫn động. Nếu như anh có thể có được Kỳ Lân bát trân, như vậy, anh không chỉ là người thừa kế Kỳ Lân, mà là một Kỳ Lân chính thức. Đến lúc đó, huyết mạch trong cơ thể của anh hoàn toàn thức tỉnh.

- Có được năng lực của Kỳ Lân năm đó, đến không bằng nói là Kỳ Lân có thể biến hóa hình người. Có Kỳ Lân bát trân, anh không còn bị hạn chế trong ba lượt quan sát, có thể càng cẩn thận nghiên cứu năng lực Kỳ Lân, chuyện này rất thiết thực, cũng có thể nhìn thấy mấy đại tuyệt học cuối cùng.

- Mả mẹ nó, có cần phiền toái như vậy hay không?

Tề Nhạc có chút bất mãn.

Giải Trĩ thở dài một tiếng, nói:

- Điểm này anh cũng nên hiểu cho đám Kỳ Lân tiền bối. Anh phải hiểu được, phương pháp tu luyện của Kỳ Lân vào thời kỳ thượng cổ là thượng thừa nhất. Anh cũng nhìn thấy, những chiến sĩ Sinh Tiếu Thủ Hộ Thần các ngươi phải dựa theo Thăng Lân Quyết diễn hóa ra một Thăng Vân Quyết, mới có thể nhanh chóng tăng thực lực của mình lên.

- Nếu như có được toàn bộ phương pháp tu luyện của Kỳ Lân toàn, bọn họ cũng càng cường đại hơn. Điểm này không chỉ có xuất hiện trên người bọn họ, một khi đạt được toàn bộ phương pháp tu luyện của Kỳ Lân, bất luận là một tu luyện giả nào, cũng có thể trong thời gian ngắn biến thành siêu cấp cường giả. Bởi vậy, tổ tiên Kỳ Lân không thể không phòng bị a.

Tề Nhạc gật gật đầu, nói:

- Vậy anh nói cho tôi nghe ba dạng đồ vật này hiện tại có tác dụng gì. Không phải anh nói bản thân chúng có được đặc tính phi thường cường đại sao?

Giải Trĩ nói:

- Đúng, mỗi một món trong Kỳ Lân bát trân đều phi thường cường đại, nhưng mà, chỉ khi tám kiện tề tụ mới có thể hoàn toàn phóng xuất năng lực của chúng. Mà chỉ có ba kiện, tối đa chỉ có thể dẫn phát 30% tác dụng. Trước mắt anh có được ba kiện Kỳ Lân bát trân đã là không tệ, trong đó có một kiện trọng yếu nhất là áo giáp Kỳ Lân màu đỏ. Mà khối lân phiến nằm ở giữa.

- Chính là lân phiến do một vị Hỏa Kỳ Lân cường đại nhất trong Kỳ Lân biến hóa mà thành, có được năng lực dẫn động thiên hỏa của Kỳ Lân. Hơn nữa, còn có rất nhiều năng lực khác. Cụ thể thế nào tôi không rõ lắm, cần nhờ chính anh đi tìm tòi. Nhưng mà, tôi có thể khẳng định là, khối lân phiến màu đỏ có được năng lực phòng hộ, đem như anh đem vân lực quán chú vào đó, nó có thể biến thành áo giáp năng lượng tăng phúc gấp mười lần, bảo hộ thân thể của anh.

- Đương nhiên, đó là tình huống dưới ba vân. Nếu như vượt qua ba vân, nó sẽ biến ảo thành Kỳ Lân hộ giáp, nhưng sẽ kết hợp thành năng lực của anh, vân lực của anh mạnh bao nhiêu, phòng ngự của nó sẽ mạnh bấy nhiêu, hơn nữa, vân lực của anh phải duy trì nó. Nếu như anh có thể đạt tới thực lực cường đại như vị tiền bối Hỏa Kỳ Lân trước kia, như vậy, anh có thể sử dụng năng lực của nó vĩnh viễn. Kỳ Lân Hồng Giáp này còn có tên gọi khác là Kỳ Lân Xích, là Kỳ Lân trân bảo có năng lực phòng ngự mạnh nhất.

Tề Nhạc mừng rỡ trong lòng, nói:

- Nếu như tôi có nó, chẳng phải biến thành Tiểu Cường?

Giải Trĩ lăng thoáng một phát, nói:

- Tiểu Cường là cái gì?

Tề Nhạc cười hắc hắc, nói:

- Không phải là con gián sao? Chẳng lẽ anh không biết sinh vật này à?

Giải Trĩ nói:

- Đương nhiên tôi biết rõ. Con gián là một trong những sinh vật thượng cổ tồn tại tới bây giờ, tuy chúng không mạng mẽ, nhưng mà, thời gian chúng xuất hiện còn sớm hơn cả thần thú, hung thú, cho tới bây giờ vẫn còn tồn tại, trường thịnh không suy, có được sinh mệnh lực rất mạnh. Anh ví von như vậy rất phù hợp. Nhưng mà, có một điểm tôi phải nhắc nhở anh, dùng lực lượng ít ỏi của anh bây giờ, sử dụng Kỳ Lân Xích tối đa chỉ ba giây mà thôi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.