- Cái gì? Chỉ có ba giây? Anh không nói sai chứ.
Tề Nhạc nghe xong lời này, lập tức từ trong trạng thái hưng phấn biến thành thất vọng.
Giải Trĩ buồn cười nói:
- Anh cho rằng năng lực tăng phúc gấp mười lần là cho không à! Tuy đó là năng lượng của Kỳ Lân Xích, nhưng mà, cũng phải căn cứ vào năng lực của anh. Anh ít nhất phải có năng lượng dẫn động Kỳ Lân Xích mới có khả năng mượn năng lực phòng ngự của nó. Với tình huống của anh bây giờ, tôi nói có thể duy trì ba giây là xem trọng anh rồi.
- Nhưng mà, anh không nên xem thường thời gian ba giây này. Sống chết trước mắt, có đôi khi một giây cũng vô cùng trọng yếu. Anh ngẫm lại, nếu có người dùng mũi tên bắn anh, từ khi bắn ra tới bắn trúng, cần bao nhiêu thời gian? Ít nhất trong khoảnh khắc đó, Kỳ Lân Xích có thể giúp anh ngăn cản công kích của địch nhân, chẳng lẽ không phải là chí bảo sao? Huống chi, Kỳ Lân Xích còn có rất nhiều huyền bí khác. Cái này phải do anh đào móc.
Tề Nhạc nói:
- Còn hai món khác? Lại có năng lực gì?
Giải Trĩ nói:
- Quả cầu bên phải kia là món duy nhất trong Kỳ Lân bát trân không có được lực phòng ngự, cũng không có năng lực công kích. Nhưng anh ngàn vạn không nên xem thường no. Nó trong Kỳ Lân bát trân, bài danh của nó thứ tư, tên là Kỳ Lân Châu. Tuy không có năng lực công kích và phòng ngự, nhưng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2370349/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.