Vừa mới mở cửa, hắn ngửi được hương khí quen thuộc, trong phòng không có mở đèn, nhưng hắn nhìn thấy hào quang nhàn nhạt, Hải Như Nguyệt vẫn làm hắn cảm thấy khí phách và long uy nhàn nhạt áp bách tới. Nàng mặc áongủ rộng thùng thình, khoanh chân ngồi lên giường, tóc dài rối tung saulưng, trong yên tĩnh nhiều hơn vài phần ôn nhu. Tuy áo ngủ rộng thùngthình, nhưng không cách nào che dấu dáng người này, bộ ngực cao ngất nhô lên, nhìn rất hấp dẫn.
Tề Nhạc cẩn thận nuốt nước bọt, sứctưởng tượng lại xuất hiện, thầm nghĩ trong lòng, nếu Như Nguyệt khôngphải tính tình quá kém, tuyệt đối là vưu vật ah!
- Anh còn trở về sao? Anh cho rằng chỗ của tôi là cái gì? Khách sạn?
Đột nhiên Hải Như Nguyệt mở hai mắt ra, hai mắt như sao trời nhìn qua Tề Nhạc.
Tề Nhạc có chút xấu hổ tại trước mặt nàng ngồi xuống,
- Như Nguyệt, thực xin lỗi, tôi không biết cô gọi điện thoại là do CơĐức đến tìm. Kỳ thật tôi đã trở về, lúc Cơ Đức ra cửa là gặp tôi rồi,tôi đi cùng anh ta.
Hải Như Nguyệt nhíu mày, nói:
- Tề Nhạc, không nên quá mức thân cận với quốc gia, anh phải hiểu được,thủ hộ phương đông chính là trách nhiệm của chúng ta. Công tác hôm naythuận lợi chứ?
Nói đến câu sau cùng, Tề Nhạc nhìn thấy trong mắt của nàng có ý cười, tức giận nói:
- Không phải cô muốn thấy tôi bị chê cười sao? Nói tới công tác, tôi có chuyện thương lượng với cô.
Hải Như Nguyệt lạnh nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2370165/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.