Sáng sớm hôm sau, Hải Như Nguyệt đưa mắt nhìn qua, Tề Nhạc đi, ngồi xeCơ Đức rời đi. Thậm chí Hải Như Nguyệt không có hỏi Tề Nhạc muốn đi đặchuấn ở chỗ nào. Không biết vì cái gì, nàng cảm giác mình tín nhiệm TềNhạc lần đầu tiên. Nàng lại có cảm giác đặc thù, Tề Nhạc không còn là Tề Nhạc trước kia, hắn biến đổi, hơn nữa là biến thành hy vọng nàng muốnnhìn thấy nhất...
Tây Tạng, Thánh Phật Tự.
Kimquang nhàn nhạt nhanh chóng vận chuyển quanh thân thể Quản Bình, khí tức tường hòa không ngừng vận chuyển trên người của hắn, hắn xuất thânnghiên cứu gien có thể cảm giác được thân thể của mình biến hóa, biếnhóa trong vi diệu, cho dù thần kinh của hắn nhạy cảm cũng cảm nhận được.
Lực lượng này trở nên mạnh mẽ hơn, tóc đen trên đầu của hắn biến thànhmàu vàng, có lẽ nhân viên nghiên cứu yếu ớt biến thành cường đại khôngtưởng tượng nổi, giống như nhìn thấy nơi sâu nhất trong nội tâm củamình, có một cổ lực lượng không cách nào dùng ngôn ngữ hình dung được.
Hào quang màu ngà sửa chậm rãi thu liễm, trong điện chỉ còn lại quangảnh màu vàng, Trát Cách Lỗ đại sư chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt củahắn có hào quang kinh ngạc.
- Chấn động thật mạnh, tại sao lại thế này? Chẳng lẽ, hắn biến sao?
Hắn trong miệng Trát Cách Lỗ, hiển nhiên không phải Quản Bình trướcmặt, ánh mắt của hắn nhìn về một phương hướng, ánh mắt thanh tịnh nhưnhin xuyên thấu tất cả, nhìn thấy thứ hắn muốn nhìn.
- Đúng, anh ta biến hóa rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-tieu-thu-ho-than/2370163/chuong-176.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.