Hà Lệ Chân cảm thấy mình bị lừa, cô rất nghi ngờ không biết rốt cuộc VạnLâm có nói lại của cô đã nói cho Vạn Côn hay không, hoặc giả có nói toàn bộ, hay chỉ nói rõ là không cần tiền, mà không nhắc nhở cậu ta cần phải tới trường học hay không.
Bắt đầu từ thứ hai, Hà Lệ Chân đợi Vạn Côn rồi, nhưng một tuần sắp trôi qua hơn nửa mà cậu ta cũng chưa thấy tới.
Trường học lại họp lần nữa, tuy nói là họp nhưng thật ra chỉ có bốn nămngười, ngoài Hồ Phi, Lưu Dĩnh và hai vị thầy giáo phòng giáo vụ, còn cóhiệu trưởng Tưởng, Hà Lệ Chân không được mời tham gia, thế là cô bènquanh co thăm dò một chút tin tức thế này, trong năm người, hiệu trưởngTưởng và hai vị giáo giáo vụ viên ủng hộ việc đuổi học, Lưu Dĩnh khôngcho ý kiến, rốt cuộc cô giáo cũng là người dễ mềm lòng, Lưu Dĩnh nói với hiệu trưởng Tưởng nên cho cậu ta thêm một cơ hội nữa.
Điều khiến Hà Lệ Chân bất ngờ nhất chính là, có vẻ như trong cuộc họp Hồ Phi đã nói giúp mấy lời cầu xin cho Vạn Côn, đương nhiên, rốt cùng vẫnlà mắng chửi cậu ta nhiều hơn, nhưng mấy câu nói đỡ đó cũng thật bấtngờ.
Về chuyện này, như giải thích của Bành Thiến đó là vì...thời gian tiếp xúc đã quá lâu.
”Cô nghĩ thử bình thường gặp một đứa ngỗ nghịch, thì cô hận không thểđánh chết nó, nhưng đến khi thật sự phải bỏ nó đi, cô cũng thấy có chúttiếc nuối đúng không.”
Nhưng dù ai có nói giúp cái gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-thoi-nam-thang-ben-nhau/1913686/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.