Viện trưởng giải quyết dứt khoát, ca phẫu thuật này là chuyện ván đã đóng thuyền. Sau cuộc họp, Lục Thanh Thời trở lại phòng bệnh, căn dặn bác sĩ phụ trách giường bệnh tiến hành chụp CT toàn thân và chụp mạch máu cho Vương Hữu Thực.
Bác sĩ phụ trách của khoa Ngoại Gan Mật Tụy gật đầu đồng ý. Nhưng sau khi nàng rời đi, anh ta lại lén trợn mắt: "Ha, khoa Cấp cứu vươn tay dài thật."
Nói thì nói như thế, bác sĩ cấp trên căn dặn nên không dám chậm trễ, lập tức hẹn khoa Chẩn đoán hình ảnh.
Sau khi mọi người rời đi, Viện trưởng Mạnh chân không linh hoạt đi cuối cùng, Trường phòng Lưu của Phòng nghiệp vụ Y đỡ ông ấy, hai người vừa đi vừa nói chuyện.
"Lúc trước khi bác sĩ Lục rời khỏi bệnh viện Hiệp Hòa, kiện cáo quấn thân, trên lý lịch đầy vết nhơ, anh đặc biệt nhận cô ấy, thậm chí còn sắp xếp cho cô ấy vị trí Phó Chủ nhiệm khoa Cấp Cứu. Anh nhìn xem, anh quan tâm giúp đỡ cô ấy hết lòng, nhưng cô ấy lại không nể mặt mà chống đối anh trước mặt mọi người."
Trường phòng Lưu xem ra còn phẫn nộ hơn so với vị Viện trưởng bị chống đối này: "Năm ngoái tôi đi họp ở Bắc Kinh, anh có biết bọn họ nói gì về Bệnh viện số 1 của chúng ta không? Nhận vào hết tất cả những đôi giày hỏng mà người khác không muốn nhận."
"Được rồi, Lão Lưu, đừng nói nhiều lời." Viện trưởng Mạnh bước đi chậm rãi, nghiêm túc nói: "Không phải chúng ta thiếu người sao?! Anh xem hiện tại đâu còn nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-nhu-nghich-lu/420111/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.