Trì Nhuyễn chuẩn bị cũng nhanh, rửa mặt qua loa xong liền nhanh chóng thay quần áo, vội vàng mang túi xách chạy ra khỏi nhà.
May thay ngay bên ngoài tiểu khu là đường lớn, đợi trong chốc lát, Trì Nhuyễn liền trông thấy có một chiếc taxi chậm rãi lái tới, cô lập tức vẫy tay gọi xe, nói địa chỉ xong thì đi thẳng tới quán ăn đã hẹn.
Khi cô tới nơi, hỏi thăm nhân viên phục vụ thì được hướng dẫn lên một phòng riêng ở tầng hai, vừa đẩy cửa vào đã thấy hai người kia đã bắt đầu gọi món rồi.
"Hai cậu cũng giỏi thật đấy." Trì Nhuyễn cười, giả bộ không vui bước tới, nói với hai người, "Chuyện quan trọng như gọi món mà cũng không chờ tớ một chút?"
"Ây yaaa." Thời Hoan thấy Trì Nhuyễn tới nhanh như vậy, không khỏi hơi kinh ngạc, lúc này liền nhíu mày nói, "Tớ với Dụ Lâm đều cảm thấy cậu vẫn chưa tỉnh ngủ, đoán chừng phải mất một lúc lâu nữa, không ngờ cậu lại tới nhanh thế."
"Sao có thể." Trì Nhuyễn chà chà hai tiếng, ung dung kéo ghế ra ngồi, chống cằm nghiêm trang nói: "Dụ Lâm của chúng ta hiếm khi tới thành phố A một lần, tớ phải hành động nhanh chóng chứ, dù gì cũng đã lâu không gặp, ăn bữa cơm chắc chắn quan trọng hơn chuyện ngủ của tớ."
Tuy nói vậy, nhưng Trì Nhuyễn chẳng có chút dáng vẻ trách móc nào, trong ánh mắt rõ ràng đều là sự vui mừng.
Có điều, lời này thật sự giống như đang trách Dụ Lâm không tới đây thường xuyên.
Dụ Lâm tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-menh-cua-anh-tinh-yeu-cua-em/2230977/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.