Dù thế nào Thời Hoan cũng không bao giờ ngờ được, sau nhiều năm, mình sẽ bị Từ Dã đè lên hôn.
Cô thừa nhận là mình muốn mượn rượu thăm dò, trong chớp mắt cũng động lòng.
Thời Hoan biết bản thân không phải loại người có lập trường không vững vàng, có thể bản tính của cô không mấy kiên nhẫn. Trong năm năm, không hề liên lạc cũng không hề gặp mặt mà còn có thể tâm tâm niệm niệm về một người, cô biết cả đời có lẽ đây chính là lần thâm tình nhất của mình.
Có thể Thời Hoan trong cả quá khứ và hiện tại đều tiến thoái lưỡng nan, khúc mắc của Từ Dã cũng chính là khúc mắt trong lòng cô. Bản thân cô còn không có cách nào tự giải thoát thì phải làm sao để mở lòng với anh?
Không phải không biết cả hai người đều tình nguyện, chỉ là nếu bọn họ thật sự ở bên nhau thì mối tình này thật sự không công bằng.
Trong thời gian mấy năm xa cách, ít nhiều gì cũng có sự thay đổi, chút tình cảm này dây dưa rốt cuộc là do không cam lòng hay là thực sự thật lòng, đáp án chính xác vẫn còn mông lung.
Thật ra khi nghe thấy cô bạn kia gọi điện cho Từ Dã, Thời Hoan đã hơi tỉnh rượu, cô vốn cho rằng Từ Dã sẽ từ chối, ai ngờ anh lại thật sự tới đón cô.
Tuy quên chìa khóa là Thời Hoan nói thật, nhưng có trời mới biết Từ Dã lại đưa cô tới khách sạn.
Cũng không biết có phải nguyên nhân do chất cồn xông lên hay không, Thời Hoan đột nhiên cảm thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-menh-cua-anh-tinh-yeu-cua-em/125075/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.