Rất nhanh, Thời Hoan chặn một chiếc Taxi.
Chiếc xe chậm rãi dừng lại trước mặt cô, tài xế mở khóa cửa, Thời Hoan tiến lên mở cửa xe ra.
Cô không quên quay đầu lại vẫy tay với Từ Dã, khóe môi cong lên nói với anh: "Hôm nay tạm biệt không biết khi nào mới gặp lại, đội trưởng Từ, anh nhớ phải nhớ tới em đó."
Dứt lời, Thời Hoan còn mặt dày ném cho Từ Dã một cái wink (nháy mắt). Không đợi Từ Dã mở miệng đã cúi người chui vào trong xe.
Tay cô dùng lực, đang định đóng cửa xe lại thì bỗng thấy Từ Dã nhanh như chớp đưa tay ra chặn cửa. Cô nhất thời sững sờ, trăm tính ngàn toán cũng không nghĩ được Từ Dã sẽ làm như vậy, cô không khỏi có chút mơ hồ nhìn anh.
Chỉ thấy Từ Dã hơi cúi đầu nhìn cô chăm chú, trong con ngươi đen thẫm như có thứ gì đó muốn tràn ra, tâm trạng phức tạp ẩn giấu bên trong khiến Thời Hoan nhìn không thấy.
Sau đó, anh cúi người ghé sát vào Thời Hoan, khoảng cách giữa hai người được thu hẹp trong phút chốc. Thời Hoan bị bất ngờ không kịp đề phòng, cũng chưa kịp có bất kì phản ứng nào.
Cô nghe thấy rõ ràng tiếng trái tim mình đang đập thình thịch, tâm trạng cũng dần dần trở nên hỗn loạn, đầu óc trở nên trống rỗng trong phút chốc.
Từ Dã nhìn cô, thu hết tất cả dáng vẻ cuống quýt lo sợ của tiểu cô nương này vào trong đáy mắt. Anh thấp giọng cười khẽ, hơi nghiêng người, ghé sát vào tai cô nhấn mạnh từng câu từng chữ...
"Thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-menh-cua-anh-tinh-yeu-cua-em/125069/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.