Vương Thiệu gọi cho Kha Bối, tên này là đồng nghiệp đồng thời cũng là bạn rượu của y, so về mức độ tàn nhẫn có lẽ y hơn hắn nhưng nếu nói về gian xảo thì hắn bỏ xa y rất nhiều. Một tuần vài tối ngồi uống rượu cùng nhau đã là thói quen của hắn và y, Kha Bối vốn dĩ hoạt bát, đóng vai điều giáo viên nghiêm nghị làm hắn phát ngốt lên, nên lúc nào y hẹn hắn cũng đã ngồi trước ở quầy bar rồi.
“Sao hả? Nghe nói cậu đầu tư cho “thú cưng” mới một bộ trang sức luôn.” Hắn hỏi liền khi thấy Vương Thiệu bước đến. Y chậm rãi kêu một ly Rumth, kéo ghế ngồi cạnh hắn “Ừ, cảm thấy hợp thì làm thôi.” Kha Bối nghe thế bèn làm điệu bộ trợn tròn mắt “Nhưng đó đâu phải thói quen của cậu ha, tự nhiên làm vậy làm tôi cảm thấy hoài nghi.”
Vương Thiệu cười nhẹ “Cậu thôi để ý đến những việc tôi làm đi. Bên kia đồng ý chưa?” Kha Bối nghe hắn hỏi bèn lắc đầu “Khá là gay go. Cậu thu mua nhiều như thế để làm gì?” Vương Thiệu không đáp, nâng ly uống một ngụm “Nghe nói “thú cưng” của cậu bị hành xém nữa chết ngất?”
Kha Bối cười to “Không phải vốn dĩ tụi mình làm nghề này cũng vì vậy hả? Mỗi lần nhìn bọn nhỏ, tôi chẳng là tôi nữa.” Hắn luôn cường bạo những “thú cưng” được công ty giao cho ngay lập tức, cứ như thế mỗi đêm, hầu như khiến người ta tinh tẫn nhân vong, sau đó mới tiến hành điều giáo. Vương Thiệu vừa thầm ngưỡng mộ hắn, vừa ngầm phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-hoat-cam-ki/130451/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.