Vương Thiệu vẫn sống với mẹ, y mua một căn nhà được phân thành 2 gian riêng biệt, có hai cửa trước, nên xem như chỗ y ở chỉ cách chỗ mẹ y một bức tường cách âm thật dày. Mẹ Vương sau khi ôm con bỏ chạy khỏi người chồng nát rượu và vũ phu đã một tay nuôi lớn người con trai này. Trong mắt bà, y mãi là một cậu bé ngoan, cho nên Vương Thiệu không đành lòng để bà sống một mình, nhưng y cũng không dám cho mẹ mình biết nghề nghiệp hiện tại của y.
“Thiệu nhi à, hôm qua con lại trốn đi xem mắt…” mẹ Vương nhỏ nhẹ khi y bước vào bên nhà bà. “Con vẫn còn muốn ở với mẹ mà” Vương Thiệu cười ôn nhu, y không tưởng tượng được có cô gái nào có thể chịu được tính tình của y.
“Con làm như mẹ gả con đi đó. Con xem, có gả cũng là con lấy con gái nhà người ta về mà.” Mẹ Vương vẫn kiên trì, con trai bà chỉ lo làm việc, nhân duyên qua đi sau này lại sẽ đơn độc mà thôi. “Mẹ à, con biết mà. Con đói…” Vương Thiệu ở bên ngoài cầm thú, nhưng trong ngôi nhà này, y sẽ là đứa con ngoan để bù đắp cho bà.
Mẹ Vương cũng hết cách, đành bỏ đi dọn cơm, đứa con này tuy sống riêng nhưng vẫn tranh thủ qua dùng bữa tối với bà. Sau này nó lập gia đình, bà cũng mong nó sẽ vẫn như lúc này.
~~~
Sáng ngày thứ tư, Vương Thiệu bế Lâm Tuyền còn đang ngủ say từ trong chuồng ra xe, dùng một tấm nệm dày gói chặt cậu lại.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-hoat-cam-ki/130450/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.