Ngày mai Cố Nhạc Sán phải mang con và Dịch Duy về nhà họ Cố, Tôn Kỳ lại đến nhà họ Mễ nói chuyện với Dịch Duy.
"Hai ngày nay ở gia học, tớ đặc biệt nghe ngóng tình huống nhà họ Cố, nghe nói nhà họ Cố, hai ngày nay ăn không ngon ngủ không yên, đợi Cố đổng về nói rõ tình hình." Tôn Kỳ nói: "Cố Hoành và Dịch Tuyên hai ngày nay không đến trường học, cũng không đến gia học đi học, khẳng định cũng là tinh thần không bình tĩnh, không có tâm tư làm bất kì việc gì khác."
Dịch Duy cười nói: "Cái này so với trực tiếp nói cho họ biết, còn giày vò người hơn, treo họ hai ngày, để cho họ tinh thần căng thẳng rồi tiến vào trạng thái suy nhược, hôm nay dù họ người nhiều, Cố đổng cũng có thể hoàn toàn khống chế cục diện."
"Đáng tiếc tớ không thể tận mắt thưởng thức nét mặt của những người kia, khẳng định rất thú vị." Tôn Kỳ nói: "Đến lúc đó cậu hình dung cho tớ."
"Được." Dịch Duy gật đầu.
Sáng hôm sau trong đại sảnh nhà chính nhà họ Cố, già trẻ nhà họ Cố, có thể đến đều đến, trên mặt không có cảm xúc gì, cũng không nói gì, các bà nhìn như yên tĩnh, nhưng thực ra trong lòng sớm đã sóng gió cuồn cuồn.
Tưởng Thục Cầm ngồi phía sau Hứa Hoa, hai tay siết chặt đặt lên chân, nhắm mắt không ngừng nói thầm trong lòng, tuyệt đối không phải là con trai ruột.
Cố Hoành rất cố gắng duy trì bĩnh tình, bởi vì các cậu của gã còn nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-duoc-nguoi-thua-ke-hao-mon-toi-huenh-hoang/3612261/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.