Edit: hoa hồng
Beta: Ciao
Chu Diễm sửng sốt: "Anh ấy bảo em tới dạy chị bơi?"
"Đúng vậy!"
". . . . . . Anh ấy nói với em khi nào?"
"Khi em gọi điện thoại cho chú Lý!"
". . . . . ." Chu Diễm hỏi: "Tại sao anh ấy lại để em dạy chị?"
Hân Hân tự hào nói: "Bởi vì em biết bơi mà chị thì không biết bơi!"
Chu Diễm cười một tiếng: "Chị không nói ý này, chị nói là, tại sao chị phải học bơi?"
"Tại sao chị không muốn học?"
"Chị dạy em đánh vần nhé?"
"Hả? Em không muốn!"
"Tại sao em không muốn?"
"Em . . . . ."
Cuối cùng Chu Diễm nói một câu: "Vậy tại sao chị phải học bơi?"
Hân Hân sáu tuổi, lần đầu tiên cảm thấy hơi chóng mặt.
****
Xung quanh bến tàu Hành Thông có công viên và xe bus, kỳ nghỉ hè là mùa du lịch nở rộ nhất, du khách như dệt cửi.
Chú Lưu hỏi tình hình sửa chữa tàu chuyên chở, đi tới giữa một đám người chèo thuyền, chia đều thuốc lá quanh một vòng.
"Khoảng mấy ngày nữa là sửa xong?" Chú Lưu hỏi.
Thợ sửa thuyền nói: "Hai ba ngày? Cũng không chừng."
"Chỉ có một chiếc thuyền đây thôi?"
"Ơ, thuyền kia hơi xảy ra nhiều sự cố một chút, nhìn một chút là phải sửa chữa rồi, vẫn tạm ổn."
Chú Lưu hỏi: "Sửa chữa bao nhiêu tiền?"
"Vậy cần phải một hai vạn."
"Vậy thì sửa chữa đơn giản một chút thôi, được chứ? Có thể sử dụng là tốt rồi, nhưng mà không thể lại nửa đường phải tiếp túc thả neo nữa!"
Thợ sửa thuyền tính toán một chút:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-do/136991/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.