Editor: Misali
Beta: Ciao
Chu Diễm che đi, cúi đầu, giữ cạp quần, kéo lên, động tác liên tiếp, quen tay hay việc.
Cạp quần thật sự bị lỏng rồi. Chiếc quần phần ngang hông không có thắt lưng, chỉ có một sợi dây nhỏ quấn quanh một vòng phía trên, lúc này sợi dây vẫn còn quấn ở eo nhưng quần đã gần như bị tuột xuống.
Người kia vẫn còn nhìn cô.
Chu Diễm không nhịn được nói: "Anh..."
"Còn không thắt vào?"
Chu Diễm dẫm đôi dép lê lớn xuống, trốn sang một bên, vội vàng thắt dây quần, lần này thít sợi dây càng chặt hơn.
Cô cảm thấy thật may mắn khi trên người đang mặc chiếc áo T-shirt vừa rộng vừa lớn, che đến nửa bắp đùi cô, nếu không thật sự rất xấu hổ.
Lý Chính xoa xoa cái tua vít trong tay, khẽ hừ một tiếng, khóe miệng khẽ nhếch lên, chờ Chu Diễm đi ra từ trong góc, anh mới lại cúi đầu nhìn về phía máy móc, nói: "Vào phụ giúp tôi đi."
Chu Diễm mới đi tới chỗ cái thang một bước, thay đổi phương hướng, lại đi đến bên cạnh Lý Chính, hỏi: "Làm cái gì?"
"Cờ lê."
Chu Diễm quét mắt nhìn đống công cụ dưới đất, khom lưng nhặt cờ lê lên.
Một lát sau, cờ lê được đưa.
"Kìm nhổ đinh."
Chu Diễm lại đưa tới một cái, hỏi: "Anh đang cố sửa nó sao?"
"Có thể thử xem sao."
Lý Chính cúi đầu, hết sức chăm chú gỡ máy móc, mồ hôi trượt xuống cổ anh, cánh tay duỗi dài, không kìm phần eo, quần lại tuột xuống.
Chu Diễm dời mắt đi chỗ khác.
"Tay."
Chu Diễm xòe bàn tay ra, Lý Chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-do/136990/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.