Lục Hàm Chi còn ngượng ngùng che mặt nói: “Các huynh đừng nhìn ta! Ta biết đây là tội khi quân nhưng Hoàng Thượng cũng sắp 50, cái tuổi này “làm” nhiều cũng không tốt.”
“Tông Nguyên kia da mỏng thịt mềm, trông còn giống tuyệt thế mỹ nhân Bình tiên sinh. Nếu Hoàng Thượng nhất thời không kìm được bản thân thì chẳng cần đến vài năm sẽ cạn sức. Đến lúc đó còn lại Nguyên Hoàng hậu vẫn trẻ khỏe nắm giữ triều chính, mượn tay con nhỏ để điều khiển chư hầu. Loại chuyện này trong lịch sử đầy rẫy ra, lúc đó muốn phản kích nhưng bên kia đã vững chắc, e là sẽ rất khó giải quyết.”
“Còn cả Đông Doanh đầy dã tâm kia nữa, nếu kế hoạch này thành công, đến lúc đó làm gì có chuyện chúng sẽ không nhúng thêm 1 tay vào? Đương nhiên chúng ta sẽ không ngồi yên nhìn, nhưng… bắt chẹt họa mi của Hoàng Thượng dễ hơn hay là bắt chẹt chuỗi hiệu ứng dây chuyền của Đông Doanh dễ hơn? Vốn mẫu phi cũng nói qua, Hoàng Thượng tới phòng bà mấy lần nhưng đã lực bất tòng tâm. Nếu nhìn thấy tiểu mỹ nhân kia rồi làm tinh lực bộc phát bất ngờ, chẳng phải là hậu họa khôn cùng?”
Mọi người:???
Lục Hàm Chi nhíu mày: “Các huynh nhìn ta như vậy làm gì? Không đúng à?”
Khóe môi Vũ Văn Giác co rút: “Ờm, đúng, rất đúng, chỉ là… Khụ khụ, sao cái gì mẫu phi cũng nói với đệ thế?”
Lục Hàm Chi: “…”
Bất cẩn làm lộ rồi, vốn mẫu phi đã dặn là phải giữ bí mật giúp.
Lục Hàm Chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-cuc-cung-cho-bao-quan-phan-dien-roi-phai-lam-sao-day/3331661/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.