Hắn nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn kia của cô, tay còn lại đặt vào chiếc eo nhỏ của cô, hai người cùng hòa mình trong điệu tango uyển chuyển. Hắn còn không nhớ cô có thể nhảy được thế này đấy. Ánh đền chiếu rọi xuống hai người, âm nhạc thăng hoa trên từng bước chân điệu nhảy. Tất cả mọi người xung quanh đều lặng thinh, nhường lại khoảng không gian tươi đẹp cho hai người. 
Cả không gian tràn ngập tình yêu, từ ánh mắt từ khuôn miệng cười với nhau hạnh phúc nhường nào. Long Mặc như dần chìm đắm trong khoảng khắc này, nếu có là mơ hắn mong rằng mình cứ tiếp tục chìm đắm không bao giờ tỉnh lại. Như uống phải mộng tửu không muốn muốn thức tỉnh, sợ rằng khi tỉnh lại cô sẽ theo biến mất theo giấc mộng đó. 
Lâm Tiểu Thanh bước vào giấc mộng của hắn rất nhiều lần, mỗi lần hắn nhớ cô, hắn đều uống say, phải thật say bởi vì chỉ có uống say mới thấy cô bên cạnh hắn, dịu dàng bên hắn. Đó là cách hắn tự an ủi bản thân mình, tự chữa lấy vết thương tình yêu rạn vỡ đó. 
Cô giống như bông tuyết trắng mong manh, hể chỉ cần sơ sẩy một chút đều tan vỡ. Bông tuyết này mà biến mất thì hắn không biết phải tìm kiếm ở đâu được nữa. Hắn không muốn người con gái này xa mình, không muốn điệu tango này kết thúc. Bàn tay cô, thân thể cô đều vừa vặn trong vòng tay hắn, được gần cô, được bên cạnh cô, từng hơi thở, từng ánh mắt của cô đều thâu dưới tầm mắt hắn, thanh tú 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3646824/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.