Hắc Vương Giả...
Long Mặc đưa Lâm Tiểu Thanh đến bang. Cô cũng không hề thắc mắc, hắn nói hôm nay đưa cô gặp một người mà cô đã quen từ trước nhưng hắn không nói người đó tên là gì.
Thần thần bí bí, hắn lúc nào cũng vậy nên cô cũng chẳng lấy làm lạ.
Bước vào trong sảnh, người đứng đằng kia thân người vô cùng quen thuộc, cứ như gặp ảo giác khiến cô không tin. Dáng người kia đúng là giống như người của Ngạn, người đã cứu cô khỏi nguy hiểm suýt bị kẻ xấu hãm hại
Bây giờ cũng là dáng người đó nhưng sao lại đối quá quen thuộc, như người trở về từ cõi chết.
Người kia xoay người lại, trên tay cầm ly whisky, trên môi mỉm cười: "Chị dâu, lâu rồi không gặp".
Lâm Tiểu Thanh sững người, cô đứng chôn chân ngay tại chỗ. Không tin người đứng trước mắt mình lúc này là
Long Bắc Yến. Long Mặc lúc trước đã nói rằng Long Bắc Yến sẽ không chết.
Cô cũng đi nghe ngóng tin tức, cũng tìm kiếm mong có thể nghe được tin lành nhưng đều rơi vào tuyệt vọng không có bất cứ thông tin gì.
Như thể biến mất giống người chết.
Giờ đây Long Bắc Yến đứng đây, ngay trước mặt cô, chào mình như vậy sao có thể tin ?
Lâm Tiều Thành ngờ nghệch đứng đó trong lòng rối bời. Long Bắc Yến nhẹ nhướn mày: "Sao thế ? Mới có từng đó thời gian mà không nhận ra tôi nữa à ?".
Âm thanh quen thuộc vang lên thêm lần nữa, lần này không phải là mơ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3629777/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.