Long gia... 
Đồng hồ đã điểm 9 giờ tối, Long Mặc vẫn còn đang họp tối với các cổ đông trong tập đoàn. Lâm Tiểu Thanh bước vào trong phòng, trên tay là một ly sữa ấm đặt bên bàn cho hắn. Long Mặc không nói gì cũng đưa tay cầm ly sữa nhấp ngụm nhỏ. 
Cô qua sofa nhìn hắn nghiêm túc tập trung, vẻ đẹp của hắn lúc làm việc khiến cô có chút say đắm suýt mất phương hướng. Cô cầm lấy cuốn tạp chí ngồi đọc một lát, cơn buồn ngủ tới, cô thiếp đi trên ghế sofa. 
Cũng đến 11 giờ đêm, lúc này hắn mới họp xong nhìn sang chỗ cô, cô đã ngủ từ khi nào, trên tay vẫn cầm cuốn tạp chí lật trang đọc dở. Hẳn bước qua sofa, đồi đồng tử đỏ của hắn dừng trên gương mặt tinh tế của Lâm Tiểu Thanh. Hắn nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh cô đưa tay chạm vào khuôn má mềm mại của Lâm Tiểu Thanh, hắn bật cười vô thức. 
Nụ cười này là lần đầu hắn cười như vậy, nó không ma mãnh ranh tà, nó mang theo hơi ẩm, sự dịu dàng hiếm hoi trong hắn. Hắn chưa từng cười như vậy với ai kể cả mẹ hắn. Ngón tay lướt qua cánh môi mỏng hồng nhẹ nhàng của người đang ngủ say, sống mũi nhỏ kia đẹp đẽ hài hòa trên gương mặt thanh tú kia. 
Đôi lông mi dài kia khẽ rung rung như sắp tỉnh giấc, có lẽ hắn đã đánh thức cô nhưng hóa ra cô chỉ đang cựa người đổi tư thế. Lâm Tiểu Thanh xoay người, cả cơ thể đồ vào lòng hắn khiến hắn sững sờ một 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3629773/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.