Thực chất hắn đi đâu, làm gì có quỷ thần mới biết. Nói chuyện một hồi, tiếng lạch cạch tay nắm cửa đẩy vào, nhìn thấy người đi vào là Long Bắc Yến, Lâm Tiểu Thanh dừng lại cuộc nói chuyện với Tống Cửu.
Long Bắc Yến nhìn cô có chút xanh xao, yếu ớt mà cảm thấy vô cùng xót. Cô đi đến ôm lấy Lâm Tiểu Thanh như thể đã rất lâu ngày không gặp được.
“Chị dâu, cô sút kí rồi, gầy quá”.
Lâm Tiểu Thanh mỉm cười: “Tôi vẫn ăn uống đều đặn mà”.
“Sắc mặt xanh xao. Vậy đã ăn gì chưa?”.
“Lát nữa tôi ăn, giờ chưa đói”.
Lâm Tiểu Thanh qua bàn trang điểm, lấy trong ngăn kéo của mình một chiếc hộp da sang trọng rồi đưa cho Long Bắc Yến: “Tặng cho cô này”.
Long Bắc Yến lấy làm lạ chưa hiểu, bởi hôm nay cũng đâu phải dịp đặc biệt gì, cũng chẳng phải ngày sinh nhật của Long Bắc Yến.
“Ơ, hôm nay là dịp gì vậy? Sao lại tặng tôi quà?”.
Lâm Tiểu Thanh cười nhẹ rồi đặt chiếc hộp lên tay Long Bắc Yến: “Cứ coi như là lời cảm ơn vì cô đã giúp tôi”.
Long Bắc Yến rối loạn suy nghĩ, nhìn chiếc hộp trong tay, mở ra là chiếc đồng hồ Rolex đắt tiền cũng khiến Long Bắc Yến kinh ngạc.
“Cô lấy đâu ra nhiều tiền vậy chị dâu?”.
Lâm Tiểu Thanh nhướn mày nói: “Sao thế? Những ngày tháng tôi vất vả kiếm tiền lẽ nào không công không mua nổi chiếc đồng hồ”.
“Cô kiếm tiền cũng ác liệt quá đấy. Tôi bái phục cô luôn”.
“Quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3447811/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.