Lâm Tiểu Thanh bật cười một tiếng, trớ trêu thật, nhờ hắn nhắc nhở may mà không quên thân phận của bản thân. Cô đáp: “Cũng cảm ơn anh đã nhắc nếu không tôi nghĩ anh là chồng tôi rồi”.
“Bây giờ không phải sao?”.
“Chồng trên giấy tờ”.
“Dù là trên giấy tờ thì một ngày tôi vẫn là chồng cô”.
Lâm Tiểu Thanh chỉ híp mắt dò xét điểm nặng nhẹ trên khuôn mày đang chau của Long Mặc rồi nhếch môi khẽ cười. Không đối lời với hắn nữa, tâm trí cô bây giờ cũng đã đủ mệt mỏi rồi đành chợp mắt cho qua.
Long Mặc thở dài một hơi nặng nề rồi cũng bước ra ngoài. Hắn lại chuẩn bị ra ngoài. Trước khi đi hắn không quên dặn kĩ nhà bếp chuẩn bị cháo cho cô, thêm nữa hắn cũng cẩn thận ghi hết tất thảy những điều kiêng cữ hay cần thiết dành cho bà bầu mà hôm gặp riêng trưởng đưa cho đầu bếp trong dinh thự.
Phân phó xong việc nhà hắn trở ra ngoài.
Hắn đến Hắc Vương Giả ngồi một mình trong phòng tay cầm điếu thuốc đang cháy, trên bàn để ly whisky đắt đỏ. Điếu thuốc hút chẳng thấy chút hương vị nào, nó nhạt tếch khiến cặp mày trên gương mặt tuấn lãm của hắn chau lại nhìn điếu thuốc không vui vứt nó vào trong gạt tàn.
Tựa vào ghế chán nản suy nghĩ, ý thức buông trôi nhìn nơi phương vô định. Sầm Vũ bước vào nhìn ông chủ của mình, chưa bao giờ anh ta thấy Sầm Vũ chán nản thao thao bất tuyệt như bây giờ. Sâm Vũ lên tiếng hỏi han: “Ông chủ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/3385985/chuong-79.html