Chương trước
Chương sau
Lâm Tiểu Thanh mặc kệ những lời đàm tiếu đó bên tai. Lảng vảng những câu nói nói cô trơ trẽn bắt cá hai tay, hám tiền cô cũng chẳng buồn mà giải thích. Cô im lặng tập trung làm việc, nhóm Tào Tử cứ hoang mang quay đi quay lại nhìn nhau không ai dám hỏi.

Cuối cùng quá đỗi tò mò nhóm người Trương Túc Chi kéo ghế lại hỏi thăm tình hình: "Phu nhân thứ cho chúng tôi nhiều chuyện nhưng mà chuyện đó là sao vậy ạ ? Phu nhân mới vắng một ngày mà đã xảy ra chuyện này rồi ?".

Lâm Tiểu Thanh đá mày thản nhiên: "Đến cả mấy người không tin tôi à ?".

Đám Tào Tử lắc đầu: "Chúng tôi tin phu nhân mà. Phu nhân làm việc với chúng tôi chỉ là thời gian không đáng được bao nhiêu nhưng chúng tôi thấy phu nhân là người tốt. Có phải có người khác ngầm hại phu nhân không ?".

Lâm Tiểu Thanh nhàn nhạt ý cười: "Cô cậu nói xem, thử nghĩ đi, có người đàn ông nào lại thích cặp kè với người phụ nữ đã có thai rồi không ? Mà người phụ nữ đó là lại là vợ của kẻ quyền cao chức trọng nhất nhì trong nước, có kẻ điên nào như thế không ?".

Cúc Phương Hi nói: "Điều này nghĩ đến thật sự quá vô lí. Đúng là không sợ chết. Mà thích người phụ nữ mang thai đó hẳn do khẩu vị của hắn quá mặn nhỉ ? Mà không bao giờ có chuyện phi lí đó xảy ra đâu".

Tào Tử nói thêm: "Nhưng mà tin đồn đó càng ngày càng lớn, thanh danh bị ảnh hưởng không nhỏ đâu. Với lại người ta còn nói, còn nói cái thai trong bụng không phải của Long tổng nữa. Ai đồn ác miệng quá vậy ?".

Trương Túc Chi nói: "Có phải là cái cô Quý Dĩ Hân gì đó phải không ? Lần trước gây gổ với phu nhân cãi không lại, còn định đánh phu nhân nữa đó. Chắc là cô ta không ai khác cả".

Lâm Tiểu Thanh nói bồi giả phật thiện ý châm biếm: "Không có bằng chứng mọi người đừng ăn nói lung tung. Camera mà soi được là không xong đâu".

- Nhưng mà tức quá.

Lâm Tiểu Thanh nhàn nhã ung dung: "Tôi là người bị hại tôi còn không tức thì mọi người tức làm gì chứ ? Đừng để cơn giận khống chế lý trí, bình tĩnh đi. Mọi người làm việc đi, tôi không sao. Mấy cái phốt này chẳng nhằm nhò gì với tôi đâu".



Tập đoàn Long Dương...

-Tìm được địa chỉ IP kẻ đăng tin chưa ?

Long Mặc cũng không vội vàng mà đưa ra kết luận trách móc cô, hắn liền sai người cho truy tìm địa chỉ IP kẻ đăng tin tức "láo" trên diễn đàn.Nếu mà để hắn tóm được há chẳng phải chết chắc à ?.

Á Viêm trả lời hắn: "Tuy đã tìm được ra nhưng đây là địa chỉ IP nặc danh rất khó truy ra".

- Bằng mọi giá phải truy ra nếu không cắt hết toàn bộ lương tháng này.

- Dạ vâng, tôi sẽ cố gắng.

Á Viêm xoay lưng ra ngoài, tưởng chừng hắn sẽ gọi điện cãi vã với Lâm Tiểu Thanh một trận nhưng không ngờ việc đầu tiên hắn làm không phải chuyện đó mà hắn lại âm thầm điều tra kẻ đứng sau loạt tin tức làm tổn hại thanh danh của cô. Á Viêm thở phào mừng thay cho Lâm Tiểu Thanh về điều ấy.

Hắn ung dung như không có chuyện gì xảy ra tiếp tục làm việc của mình. Điện thoại bên cạnh đổ chuông, trên màn hình rõ ràng cái tên bạn thân của hắn, Mộc Duy.

Long Mặc chạm vào màn hình mở loa ngoài không hề lo lắng vẫn đề gì. Phía bên đầu dây oang oang nói: "Vẫn đang nghe phải không ?".

Long Mặc nhạt lời: "Nói đi".

- Đừng có tin mấy cái tin tức ấy, không phải như cậu nghĩ đâu. Chẳng xảy ra chuyện gì hết.

- Tôi biết.



- Cậu tin thật à ?

- Tôi tin vợ tôi.

- Ôi trời, không cần phải cho tôi đây ăn cơm chó đâu nhé. Khốn kiếp thật. Để tôi biết kẻ nào đó đăng mấy cái tin vớ vẩn này tôi nhất định không để hắn sống yên.

Long Mặc liền cúp máy trong sự tức tối của đối phương. Hắn không cần giải thích bởi hắn hiểu người bạn này của hắn hơn bao giờ hết, kẻ mà hắn tin tưởng thì sẽ không bao giờ sai người. Huống hồ Mộc Duy này từng nhận ân huệ rất lớn từ hắn thì không có chuyện phản bội hắn.

Với lại tin đồn thất thiệt rằng Lâm Tiểu Thanh mang thai với Mộc Duy hoàn toàn không thể và không bao giờ.

Vướng bận trong lòng của hắn là Lâm Tiểu Thanh. Hắn không an tâm về cô nhìn vào điện thoại tối đen mà do dự một lúc cuối cùng điện cho cô hỏi thăm tình hình.

Lâm Tiểu Thanh cũng không có gì quá bất ngờ hay lo sợ ra ngoài ban công tránh đồng nghiệp bắt máy hắn: "Có chuyện gì không ?".

- Cô vẫn ổn chứ ?

- À, tìn đồn đó à ? Tôi còn đang nghĩ anh sẽ cho tôi một trận đấy.

Cô như chọc nhột phải máu lưu manh của hắn, Long Mặc cười một tiếng hệt như cáo già xảo quyệt nói: "Phải, tôi cũng tính cho cô một trận nhưng là ở trên giường. Tan làm thì đợi tôi, tôi đến đón cô".

- Vậy thì xin cảm ơn Long lão bản.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.