Long Bắc Yến nhìn Long Mặc chỉ cười giễu cợt: "Đang khen anh thôi, có gì không ?".
- Việc trong bang đã xử lý xong chưa mà đã quay về ?
- Đoán đi. Tôi về thăm chị dâu tôi, quan tâm chị dâu tôi có được không ?
Long Mặc không nói gì không đồng nghĩa với việc hắn tỏ ra chán ghét đứa em gái quấn quýt bên vợ hắn lúc này. Thật muốn nhét Long Bắc Yến lại bụng mẹ và hi vọng nó không được sinh ra. Hắn nhìn Long Bắc Yến mặt mày đâm lê khó coi, Long Bắc Yến chẳng lấy làm lạ gì cứ như vậy mà càng thêm đắc ý. Hai anh em nhà này cứ như vậy cho đến khi Lâm Tiểu Thanh lên tiếng: "Định đứng lườm nhau đến bao giờ ? Ăn cơm "
Lâm Tiểu Thanh bảo người dọn món lên bàn, món ăn bày biện ngon mắt từ khâu hình thức trang trí chẳng kém nhà hàng năm sao là bao. Lâm Tiểu Thanh gắp thức ăn cho Vương Hằng Thước, cảm nhận được sự ấm áp của cô, Vương Hằng Thước nhoẻn miệng mỉm cười rồi bà thở dài nhìn hai đứa con kia của mình mà chán ngán: "Long gia ta thật có phúc khi có người con dâu tốt tính đẹp nết đẹp người như vậy, biết quan tâm mẹ chồng như mẹ ruột còn hơn hai đứa con rút ruột đẻ ra chẳng ra sao. Đến một miếng ngon cũng không nhận được từ hai đứa nó".
Long Bắc Yến cố nhịn cười trong miệng, Long Mặc đưa đũa gắp vào bát của cô một miếng thịt lạc, nói: "Ăn nhiều một chút".
Long Bắc Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thue-cho-ong-trum-hac-bang/2940869/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.