Vội vã chạy đến miệng hố đối diện, Tô Tô thấy nhóm dị năng giả hệ thổ của Sở Hiên cứu mấy người còn sống sót bị dịch nhờn xanh bao phủ, treo ngược trong động ra.
Tất cả đều còn sống nhưng tinh thần ai cũng không tốt lắm, khóc khóc cười cười thậm chí có vẻ như muốn phát điện. Thật ra chuyện này vô cùng dễ hiểu. Ai bị một đống kiến biến dị đen thui bắt vào động, mỗi ngày đều bị bọn nó dùng miệng mớm thức ăn, duy trì mạng sống để sau này khiến chúa giao phối thì cũng phát điên hết.
Trong những người còn sống sót này, đa số là người của Sở Hiên. Bởi vì chưa bị kiến mớm thức ăn nên tinh thần của sáu người thuộc hạ coi như không tệ, chỉ bị một ít hoảng sợ. Mấy người đàn ông khác hình như bị bắt mấy ngày rồi, một trong số họ chưa bị kiến mớm thức ăn đến lần thứ hai đã hôn mê bất tỉnh. Tô Tô phát hiện ra một khuôn mặt tái nhợt có vẻ hơi quen trong mấy người đàn ông này.
“Vương Quân?”
Diệp Dục hô lên. Trước đây Vương Quân và Lý Oánh đi theo nhóm bộ đội đặc công của anh chém giết từ Đức thành về đến Tương thành nên Diệp Dục nhớ Vương Quân rất rõ.
Vương Quân mặt trắng bệch ngẩng đầu lên nhìn Diệp Dục rồi quỳ rạp trên mặt đất nôn mửa không ngừng. Anh ta vô cùng nhếch nhác, trên người toàn là dịch nhờn xanh. Dưới ánh sáng của Diệp Dục, dịch nhờn từ từ biến thành khói xanh. Anh ta sẽ không bao giờ quên được những gì gặp phải khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848950/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.