Nhìn dáng vẻ của hai bà vú nuôi này, Tô Tô liền hiểu ngay. Hai cô này hóa ra không phải người mà Phương Thúc Ế đưa đến, mà người tên Phương Hữu Lễ, cha của Phương Thúc Ế đưa đến. Bọn họ cũng không phải hai người Phương Thúc Ế đưa đến thôn Bát Phương, nên hai bà vú này là người của Phương Hữu Lễ.
Dù họ nhìn thấy Tô Tô kéo Chíp Bông từ trên bụng Tiểu Ái xuống, nhưng hai bà vú này bị rắn chúa biến dị dọa cho sợ vỡ mật, nên bây giờ nói thế nào cũng không cho Phương Tiểu Thập chơi với Tiểu Ái.
Phương Thúc Ế tức xanh mặt, nhưng trước mặt Tô Tô và mẹ Tô cũng không tiện trách mắng hai người, chỉ hít sâu một hơi, đứng xoay vài vòng tại chỗ, chỉ ra phía ngoài băng tuyết ngập trời, nhỏ giọng nói với hai bà vú:
“Hai người các cô, bỏ Phương Tiểu Thập xuống, cút ra ngoài cho tôi!”
Hai bà vú lắc đầu, một người ôm chặt Phương Tiểu Thập, như bò cái bảo vệ nghé con. Không biết bà ta lấy đâu ra dũng khí ôm Phương Tiểu Thập lao ra khỏi cửa, người còn lại theo sau Phương Tiểu Thập. Hai người cứ thế chạy như đang trốn khỏi địa ngục đáng sợ, ôm Phương Tiểu Thập chạy ra khỏi sân nhà Tô Tô, vừa ra khỏi cửa đã có một chiếc ô tô đỗ lại.
Tô Tô thấy thế, cười lạnh, buông tay, Chíp Bông trong tay cô nhanh chóng quay về người của Tiểu Ái. Tiểu Ái không hiểu đang xảy ra chuyện gì, chỉ chớp mắt mơ màng, ngồi cạnh Tô Tô, nhìn Tô Tô, rồi lại nhìn Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/sinh-con-thoi-mat-the/848854/chuong-544.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.